Cảm ơn núi rừng quanh đây
Cứ nuôi cây lá từng ngày ra hoa
Hai trăm năm, vẫn mượt mà
Về La Vang, ghé ngã ba Cổ Thành
Bây giờ, đồng bãi lên xanh
Trái thơm mừng thấy đất lành sinh sôi.
Bỗng dưng, con cũng bồi hồi
Sông khuya, đá rịn mồ hôi gió Lào.
Hải Lăng, có người xôn xao,
La Vang, một tiếng ngọt ngào quê hương.
Mẹ ôi, đôi ngả, đôi đường
Nẻo đi chín nhớ, mười thương nẻo về
Tha hương ngơ ngẩn bến mê
Sớm hôm mưa nắng, bốn bề gieo neo
Buồn vui, trôi nổi, bọt bèo,
Hôm nay về với Mẹ yêu, êm đềm
Con về đây, ngước trông lên
Mẹ, ngôi sao sáng giữa đêm tối trời.
Đời con, chẳng lúc nào vơi
Hai trăm năm ấy đã khơi thành dòng
Mẹ là bến lặng, bờ trong
Để con nương náu, mà giong thuyền về.
Mẹ ôi, xin Mẹ thương nghe
Biển dù ngăn, núi dù chia cách đường,
Dù con, ngọn cỏ, hơi sương
Hắt hiu cùng với liễu dương, nguyệt tà
Vẫn kính mừng Maria
Con là con Mẹ, Mẹ là Mẹ con…
Phanxicô Assisi Lê Đình Bảng