Cho đi chủ động

13/11/2024

“Một người trong họ, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại tôn vinh Thiên Chúa”.

“Tôi không coi trọng bất cứ thứ gì tôi có hoặc sở hữu, ngoại trừ những gì liên quan đến Vương Quốc. Bất cứ thứ gì ‘thúc đẩy lợi ích’ của Vương Quốc, nó sẽ được cho đi hoặc giữ lại. Chỉ khi nào tôi ‘cho đi chủ động’ hoặc ‘giữ lại chủ động’, tôi mới thúc đẩy được vinh quang của Đấng mà tôi nợ ‘tất cả hy vọng’ của mình trong thời gian hoặc cõi vĩnh hằng!” – David Livingstone.

Kính thưa Anh Chị em,

Ý tưởng ‘cho đi chủ động’ của David được gặp lại trong Tin Mừng hôm nay. Một trong mười người phung cùi thấy mình được sạch, “liền quay trở lại tôn vinh Thiên Chúa”.

Động lực của lòng biết ơn là gì? Sẽ rất ngạc nhiên nếu bạn biết rằng, một khi chúng ta tạ ơn, chúng ta không còn là người thụ động đón nhận, nhưng trở thành người ‘cho đi chủ động’; đáp lại Đấng đã ban cho chúng ta những gì chúng ta không xứng đáng!

Khi trở thành người ‘cho đi chủ động’, chúng ta được Thiên Chúa đặt lên một cấp độ khác – cấp độ có khả năng đón nhận nhiều hơn từ Ngài. Bằng cách tạ ơn về những gì đã nhận, người phong hủi có khả năng đón nhận nhiều hơn. Thật vậy, anh ta đã nhận gấp bội – anh đã được cứu – còn hơn cả được sạch, và có khả năng là anh có thể “đi theo Chúa Giêsu trên con đường Ngài đi”, nghĩa là anh trở nên môn đệ của Ngài, phát triển trong sự thân mật với Ngài.

Cũng thế, Thiên Chúa mời gọi chúng ta sống mối quan hệ cá nhân với Ngài – quan hệ Thánh Thể – Tạ Ơn; trong đó, chúng ta không chỉ là người thụ động đón nhận ân phúc, nhưng còn là những người ‘cho đi chủ động’ – khi cộng tác vào sự cứu chuộc của Ngài. Bởi lẽ, sống một cuộc sống tạ ơn, sống một sống cuộc sống Thánh Thể, chúng ta thu hút nhiều phước lành cho linh hồn mình; và từ đó, ra đi, chúng ta đến với những người gần nhất trong gia đình mình, giáo xứ mình; và xa hơn, bằng lời cầu nguyện, chúng ta hiệp thông với các thánh, với bao thiện nam tín nữ, đem về cho Chúa những linh hồn đang trên đà hư mất. Và như thế, chúng ta cộng tác vào sự cứu rỗi của Chúa Kitô vậy!

Phaolô đã sống tâm tình tạ ơn này, “Thiên Chúa đã biểu lộ lòng nhân hậu và lòng yêu thương của Người đối với nhân loại. Không phải vì tự sức mình chúng ta đã làm nên những việc công chính, nhưng vì Người thương xót, nên Người đã cứu chúng ta!” – bài đọc một. Xác tín được lòng thương xót với niềm biết ơn sâu sắc, Phaolô đã ‘cho đi chủ động’ – có thể nói – cả quãng đời còn lại của mình cho việc xây dựng Vương Quốc.

Anh Chị em,

“Liền quay trở lại tôn vinh Thiên Chúa”. Ngày sống của Chúa Giêsu luôn luôn ưu tiên cho việc “tôn vinh Thiên Chúa!”. Ngài lên núi cầu nguyện và sau đó ‘mới là những điều còn lại’: dân chúng, việc tuyển chọn, chữa lành, trừ quỷ. Chớ gì, bạn và tôi, mỗi khi dâng Thánh Lễ – Bí tích Tạ Ơn – chúng ta ý thức rằng, “những lời ca tụng của chúng con không thêm gì cho Chúa, nhưng đem lại cho chúng con ơn cứu độ nhờ Đức Kitô Chúa chúng con”. Ý thức mình được cứu độ, chúng ta ‘chủ động cho đi’ khi cùng Chúa Kitô đem ơn cứu độ đến cho những người khác.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, giúp con biết cho đi cái gì, giữ lại cái gì trong việc thúc đẩy vinh quang cho Đấng mà con nợ ‘tất cả hy vọng’ của mình trong thời gian hoặc cõi vĩnh hằng!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)