Chúa Nhật (19-12-2021) – Trang suy niệm

18/12/2021

Lời Chúa Hôm Nay

Chúa Nhật Tuần IV Mùa Vọng Năm C

BÀI ĐỌC I: Mk 5, 2-5a (Hr 1-4a)

“Nơi ngươi sẽ xuất hiện Đấng thống trị Israel”.

Bài trích sách Tiên tri Mikha.

Đây lời Chúa phán: “Hỡi Bêlem Ephrata, ngươi nhỏ nhất trong trăm ngàn phần đất Giuđa, nhưng nơi ngươi sẽ xuất hiện một Đấng thống trị Israel, và nguồn gốc Người có từ nguyên thuỷ, từ muôn đời. Vì thế, Người sẽ bỏ dân Người cho đến khi một người nữ phải sinh, sẽ sinh con. Số còn lại trong anh em Người, sẽ trở về với con cái Israel. Người sẽ đứng vững và chăn dắt trong sức mạnh của Chúa, trong thánh danh cao cả của Chúa là Thiên Chúa của Người. Và họ sẽ trở về, vì bấy giờ Người sẽ nên cao trọng cho đến tận cùng trái đất. Vì vậy, Người sẽ là chính sự bình an”. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 79, 2ac và 3b. 15-16. 18-19

Đáp: Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, xin cho chúng con được phục hồi, xin tỏ thiên nhan hiền từ Chúa ra, hầu cho chúng con được ơn cứu sống (c. 4).

Xướng:

1) Lạy Đấng chăn dắt Israel, xin hãy lắng tai nghe! Chúa ngự trên Vệ Binh Thần, xin hiện ra trong sáng láng. Xin thức tỉnh quyền năng của Chúa, và ngự tới để cứu độ chúng con. – Đáp.

2) Lạy Chúa thiên binh, xin thương trở lại, từ trời cao xin nhìn coi và thăm viếng vườn nho này. Xin bảo vệ vườn nho mà tay hữu Ngài đã cấy, bảo vệ ngành mà Ngài đã củng cố cho mình. – Đáp. 

3) Xin Chúa ra tay bang trợ người ở bên tay hữu Chúa, con người mà Chúa đã củng cố cho mình. Chúng con sẽ không còn rời xa Chúa nữa. Chúa cho chúng con được sống, và chúng con ca tụng danh Người. – Đáp. 

BÀI ĐỌC II: Dt 10, 5-10

“Này đây con đến để thi hành thánh ý Chúa”

Bài trích thơ gởi tín hữu Do-thái.

Anh em thân mến, khi đến trong thế gian, Chúa Giêsu phán: “Chúa đã không muốn của hy tế và của lễ hiến dâng, nhưng đã tạo nên cho tôi một thể xác. Chúa không nhận của lễ toàn thiêu và của lễ đền tội. Nên tôi nói: ‘Lạy Chúa, này con đến để thi hành thánh ý Chúa, như đã nói về con ở đoạn đầu cuốn sách'”.

Sách ấy bắt đầu như thế này: “Của lễ hy tế, của lễ hiến dâng, của lễ toàn thiêu và của lễ đền tội, Chúa không muốn cũng không nhận, mặc dầu được hiến dâng theo lề luật. Đoạn Người nói tiếp: Lạy Chúa, này đây con đến để thi hành thánh ý Chúa”. Như thế đã bãi bỏ điều trước để thiết lập điều sau. Chính bởi thánh ý đó mà chúng ta được thánh hoá nhờ việc hiến dâng Mình Chúa Giêsu Kitô một lần là đủ. Đó là lời Chúa.

ALLELUIA: Lc 1, 38

Alleluia, alleluia! Ệ “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. – Alleluia. 

PHÚC ÂM: Lc 1, 39-45

“Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa đến viếng thăm tôi”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi tiến lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào bà Isave. Và khi bà Isave nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà, và bà Isave được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng: “Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và Con lòng Bà được chúc phúc! Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm tôi? Vì này, tai tôi vừa nghe lời Bà chào, hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện”. Đó là lời Chúa.

(thanhlinh.net)

++++++++++++++++++

19/12/2021 – CHÚA NHẬT TUẦN 4 MV – C

Lc 1,39-45

TIN VÀ VÂNG PHỤC

“Em thật có phúc vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.” (Lc 1,45)

Suy niệm: Dưới mái nhà của vị tư tế đang bị câm vì không tin vào lời của thiên sứ đang diễn ra cuộc gặp gỡ giữa hai phụ nữ tràn đầy niềm vui trong đức tin. Điều các ngôn sứ tiên báo ngày xưa cũng như những gì thiên sứ mới nói với họ nay đang ứng nghiệm: Con Thiên Chúa nhập thể trong lòng trinh nữ, và một thai nhi đang nhảy mừng trong dạ người mẹ cao niên. Tâm hồn hai chị em ngập tràn niềm vui thánh thiện vì thấy Thiên Chúa đang hiện diện và đang làm những điều kỳ diệu nơi họ. Hơn thế nữa, họ cũng cảm nhận niềm vui vì họ được cộng tác với Thiên Chúa để chương trình của Ngài được thực hiện. Dù biết điều gì sẽ xảy đến trong tương lai, nhưng họ tin tưởng phó thác vì Thiên Chúa là Đấng luôn trung tín.

Mời Bạn: Thiên Chúa mà chúng ta tin thờ là Thiên Chúa hằng sống. Đức tin giúp ta khám phá ra những dấu ấn của Ngài trong các tạo vật. Đức tin giúp ta nhận ra Thiên Chúa đang hiện diện và hoạt động nơi ta, trong mọi biến cố buồn vui của đời sống. Ngài đang mời gọi bạn tham gia cộng tác với Ngài trong công trình cứu chuộc. Một khi nhận ra điều Chúa đang mời gọi, noi gương Đức Mẹ và bà Ê-li-sa-bet, ta hãy nói lên với Chúa lời “xin vâng”. Đó chính  là bí quyết đem lại bình an cho tâm hồn.

Sống Lời Chúa: Suy gẫm về những điều kỳ diệu Chúa đã làm nơi bạn để thêm lòng tin vào Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đến trần gian trong thân phận trẻ thơ bé bỏng, hoàn toàn phụ thuộc vào cha mẹ. Xin cho chúng con biết sống tín thác vào Chúa và gắn bó với Chúa, sẵn sàng từ bỏ ý riêng để vâng theo ý Chúa.

(5 Phút Lời Chúa)

++++++++++++++++++

Suy niệm và cầu nguyện

NGHE TIẾNG CHÀO

Tục ngữ Việt Nam có câu: “Lời chào cao hơn mâm cỗ.”

Câu này cho thấy lời chào còn quý hơn mâm cao cỗ đầy.

Lời chào cho thấy sự niềm nở, lịch sự, hiếu khách,

nhất là lời chào của người dưới đối với người trên,

nhằm bày tỏ sự lễ phép, kính trọng.

Giống như miếng trầu, lời chào là đầu cho câu chuyện.

 

Bài Tin Mừng hôm nay bắt đầu bằng lời chào của Chị Maria.

Ngay sau khi được thiên sứ truyền tin,

Chị vội vã đến thăm nhà bà chị họ cao niên là Êlisabét,

Thật ra thiên sứ chẳng bảo Chị đi thăm,

nhưng khi biết tin bà chị mang thai lần đầu khi đã già,

Maria thấy mình được mời gọi đi phục vụ.

Con đường hơn 120 cây số thật là xa đối với một thiếu nữ.

Nhưng Maria không đi một mình.

Chị tin mình đang mang thai nhi Giêsu, Con Thiên Chúa.

Thánh Thần vẫn luôn ngự trên Chị (Lc 1,35)

và trên Chị, quyền năng của Đấng Tối Cao vẫn tỏa bóng.

 

Điều đầu tiên Chị làm khi vào nhà là chào bà Êlisabét.

Chính lời chào ấy đã làm khơi mào cho một chuỗi tác động.

Thai nhi Gioan đã nhảy lên trong lòng bà Êlisabét (Lc 1,41).

Lập tức Bà được đầy Thánh Thần (Lc 1,41),

như Gioan con bà cũng đầy Thánh Thần từ lòng mẹ (Lc 1,17).

Sau lời chào của Maria, bầu khí tràn ngập Thánh Thần.

Thánh Thần ở nơi hai bà mẹ và nơi hai người con.

Nhờ Thánh Thần soi sáng mà bà Êlisabét nhận ra Maria.

Cô em được ơn trổi vượt hơn bà, hơn mọi phụ nữ khác.

Đó là ơn mang thai Đấng Cứu thế, Đấng Mêsia.

Như thế thời đại thiên sai đã đến rồi.

Đây là tin mừng, là niềm vui lớn cho toàn dân (Lc 2,10).

 

Bầu khí của bài Tin Mừng là bầu khí của niềm vui.

Maria mệt mỏi vì đường xa nhưng lòng vui rộn rã.

Khi nhận ra Maria, bà Êlisabét đã kêu lên thật to vì vui.

Bà không ngờ được Mẹ Đấng Mêsia đến thăm.

Trong nhà bà, giờ đây có Đấng Mêsia và Mẹ Ngài.

Cuộc hạnh ngộ này, bà chẳng bao giờ nghĩ đến:

“Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến với tôi thế này?”

Đứa con trong bụng cũng nhảy lên chung vui (Lc 1,43).

 

Hai phụ nữ đặc biệt với những kinh nghiệm độc đáo,

nay gặp nhau để chia sẻ cho nhau.

Gặp gỡ chân thành nào cũng làm cho nhau thêm giàu có.

Cả hai phụ nữ đều không khép lại với ơn Chúa ban cho mình,

nhưng nói ra và vui với ơn Chúa ban cho người kia.

Sau khi được truyền tin, Maria tin lời Chúa nói qua sứ thần,

nên đi thăm bà Êlisabét đang mang thai cách kỳ diệu.

Khi gặp được bà chị với thai nhi nay đã lớn,

Maria thấy niềm tin của mình kiên vững hơn.

Maria tưởng chỉ riêng mình biết biến cố truyền tin,

nào ngờ Êlisabét cũng biết Maria mang thai cách mầu nhiệm.

Bà ngây ngất vì những mối phúc Chúa ban cho Maria.

Phúc vì được chọn là Mẹ của Đấng Mêsia (Lc 1,42).

Phúc vì Maria dám tin lời Chúa phán sẽ được thực hiện,

dám bước vào cuộc phiêu lưu với lòng tín thác (Lc 1,45).

Mặt khác, Maria cũng đem đến cho bà Êlisabét nhiều quà.

Đó là Thánh Thần và niềm vui, là lời chào và sự phục vụ.

Món quà lớn là sự hiện diện của Đấng Mêsia.

Ngôi nhà của Êlisabét thành nơi trú ngụ cho Đấng Cứu thế.

 

Đời người là một chuỗi những cuộc gặp gỡ.

Gặp gỡ là cho và nhận.

Chính khi cho, tôi thấy mình đang nhận.

Chính khi nhận, tôi thấy mình đang cho.

Làm sao để Thánh Thần và Giêsu có mặt nơi các cuộc gặp gỡ?

Làm sao để cuộc gặp gỡ nào cũng trở nên thiêng thánh?

Ước gì Hội Thánh biết cách gặp gỡ, chia sẻ,

và tôn trọng đặc sủng của nhau,

nhờ đó thật sự có tinh thần hiệp hành trong Hội Thánh.

 

LỜI NGUYỆN

Lạy Chúa,

xin dạy con biết lắng nghe

những người ở rất gần con, gia đình, bè bạn,

những người làm việc chung với con.

Xin giúp con nhận ra rằng

dù họ nói gì với con đi nữa

thì họ cũng có ý xin con chấp nhận trọn vẹn con người họ

và thực sự lắng nghe họ.

 

Lạy Chúa,

xin dạy con biết lắng nghe những người ở xa con,

tiếng thì thầm của người thất vọng,

tiếng van xin của người bị bỏ rơi,

tiếng kêu cứu của người sầu muộn.

 

Lạy Chúa,

xin dạy con biết lắng nghe chính con người của con.

Xin giúp con đừng sợ tin vào tiếng Chúa mời gọi

trong nơi sâu thẳm nhất của lòng con.

 

Lạy Chúa Thánh Thần,

xin dạy con biết lắng nghe tiếng của Ngài

khi con phấn khởi hay chán nản,

khi con xác tín hay nghi ngờ,

khi con ồn ào hay lặng lẽ.

Vâng lạy Chúa, xin dạy con luôn biết lắng nghe. Amen.

Khuyết danh

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

(phutcaunguyen.net)

++++++++++++++++++

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên

19 THÁNG MƯỜI HAI

Một Sự Tuôn Chảy Đặc Biệt Của Tình Yêu

Chúa Cha đã chuẩn bị một thân thể cho Chúa Con nhờ tác động của Chúa Thánh Thần, Đấng là Tình Yêu. Mầu nhiệm Nhập Thể nói lên một sự tuôn tràn đặc biệt của tình yêu này: Chúa Thánh Thần ngự xuống trên Đức Trinh Nữ ở Na-da-rét – là Đức Ma-ri-a.

“Thánh Thần sẽ ngự xuống trên cô và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng bao phủ cô. Vì thế, Hài Nhi mà cô sinh hạ sẽ được gọi là Đấng Thánh, là Con Thiên Chúa” (Lc 1,35).

Chúa Thánh Thần, với quyền năng của Người, tác động trước hết trong tâm hồn Đức Maria. Bằng cách này, đức tin của Mẹ đã trở thành nguồn của mầu nhiệm Nhập thể. “Này tôi là nữ tỳ của Chúa. Xin cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói” (Lc 1,38).

– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –

Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác

LIFT UP YOUR HEARTS

Daily Meditations by Pope John Paul II

+++++++++++++++++

Lời Chúa Trong Gia Đình

Ngày 19/12

Chúa Nhật thứ 4 mùa vọng

Mk 5, 2-5a; Dt 10, 5-10; Lc 1, 39-45

Lời Suy Niệm: “Hồi ấy, bà Maria vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giuđa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào hỏi bà Êlisabét.”

          Sau khi Đức Mẹ được mang thai Chúa Giêsu trong lòng mình, và được biết chị họ mình là bà Êlisabét cao tuổi cũng đang mang thai được sáu tháng. Đức Mẹ đã không ngại đường núi xa xôi, Đức Mẹ đã vội vã lên đường. Đức Mẹ đến để thăm viếng, cùng cảm tạ, tôn vinh Thiên Chúa và để phục vụ. Trong mỗi người Kitô hữu đích thực, cũng luôn mang trong mình Chúa Giêsu không chỉ để riêng cho mình, nhưng phải biết lên đường đến với những người nghèo đói và cô đơn bệnh tật. Chính những lúc như thế trong lòng người phục vụ cũng như người được phục vụ sẽ cùng có tâm tình tạ ơn và tôn vinh Thiên Chúa.

          Lạy Chúa Giêsu. Chúa muốn chúng con luôn được ở trong tình yêu thương của Chúa, và sống biết quan tâm và thương yêu nhau. Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn thực hiện đức ái bằng cách thăm viếng và phục vụ lẫn nhau, để cùng vui thích tạ ơn và ca tụng Thiên Chúa luôn mãi.

Mạnh Phương

+++++++++++++++++

19 Tháng Mười Hai

Hợp Tác Là An Toàn

Ngày nay, khi đi trên các nẻo đường của nước Thụy Sĩ, người ta lại nhìn thấy một tấm biển lớn, trên đó trình bày hai chiếc xe hơi, một chiếc màu đỏ, một chiếc màu xanh. Cả hai xe đi cùng chiều, những người ngồi trên hai xe đang chào nhau, cười với nhau. Người lái xe xanh đang ra dấu cám ơn lại bằng cách giở mũ chào.

Ở phần dưới tấm biển có ghi một hàng chữ: “Hợp tác là an toàn”. Ðiều này muốn nói lên rằng giúp đỡ lẫn nhau, đối sử với nhau như người cộng sự, bằng tình bằng hữu là một đảm bảo cho một cuộc hành trình không nguy hiểm.

Tinh thần hợp tác không những chỉ đảm bảo cho một cuộc sống bình yên trên các lộ trình, mà cũng còn là một đảm bảo cho một cuộc sống bình yên ở mọi vị trí trong xã hội. Có tinh thần hợp tác là đặt kẻ khác vào chính vị trí của mình, quan tâm tới họ như quan tâm tới chính mình, kính trọng, yêu mến, giúp đỡ họ như kính trọng, yêu mến giúp đỡ chính mình vậy.

(Lẽ Sống)

++++++++++++++++++

Lời Chúa Mỗi Ngày

Chúa Nhật 4 – Năm C – Mùa Vọng

Bài đọc: Mic 5:1-4a; Heb 10:5-10; Lk 1:39-45.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa yêu thích kẻ khiêm nhường, bé nhỏ, nghèo hèn.

Con người ưa thích những gì hoành tráng, uy quyền, và lộng lẫy. Nếu phải chọn nơi để sinh ra, con người sẽ chọn được sinh ra trong hoàng cung, nơi có đầy đủ mọi phương tiện để con người được sung sướng và hạnh phúc. Trong Mầu Nhiệm Nhập Thể, Thiên Chúa hành động khác hẳn con người. Ngài chọn cho Con mình một cha mẹ nghèo hèn, khiêm nhường; và chọn cho con mình sinh ra nơi một thành bé nhỏ ít người biết đến. Đây không phải là lần đầu, nhưng trong lịch sử của Cựu Ước cũng như Tân Ước, nhiều lần Ngài chứng tỏ điều này, như Thiên Chúa chọn Jacob thay vì Esau, Giuse thay vì các anh của ông, David trẻ nhất trong số các con của Jesse…

Chỉ còn vài ngày nữa là tới biến cố độc nhất vô nhị xảy ra trong lịch sử; nhưng làm sao để chúng ta nhận ra và đón nhận Đấng Thiên Sai vào trong cuộc đời? Các Bài Đọc hôm nay nêu bật ý định của Thiên Chúa: Nếu con người muốn đón nhận Đấng Thiên Sai, họ phải trở nên khiêm nhường, tin tưởng, và vâng lời. Đừng tìm Ngài trong những huy hoàng tráng lệ; nhưng trong những nơi đơn sơ, bé nhỏ, nghèo hèn. Trong Bài Đọc I, tiên-tri Micah báo trước gần 700 năm trước khi Đấng Thiên Sai ra đời: Ngài sẽ sinh ra trong một thành nhỏ bé nhất của Judah, trong một thị tộc nhỏ bé nhất Ephratha; nhưng nguồn gốc của Ngài có từ muôn đời và Ngài dùng uy quyền cai trị của Thiên Chúa để mang ơn cứu độ cho mọi người và cứu thoát tất cả các chi tộc của Israel. Trong Bài Đọc II, tác giả Thư Do-thái quả quyết Thiên Chúa hài lòng những người tuân phục và làm theo ý muốn của Ngài hơn trăm ngàn của lễ hy sinh chiên cừu. Trong Phúc Âm, Thiên Chúa chọn trinh nữ Maria, một thôn nữ quê mùa, mộc mạc, đơn sơ, để làm Mẹ Đấng Thiên Sai giữa bao phụ nữ khác đẹp đẽ, uy quyền, và sang trọng của cả nước Israel. Lý do: Mẹ khiêm nhường, đơn sơ, kín đáo, thương người và nhất là luôn tìm để làm theo ý Chúa.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Hỡi Bethlehem Ephratha, ngươi nhỏ bé nhất trong các thị tộc Judah, từ nơi ngươi, Ta sẽ cho xuất hiện một vị có sứ mạng thống lãnh Israel.

1.1/ Thiên Chúa chọn những gì bé nhỏ nghèo hèn: Nếu một người cha thế gian chọn cho con mình một nơi để sinh ra, chắc chắn ông sẽ chọn Jerusalem, một kinh thành có đầy đủ tiện nghi và nổi tiếng. Ngược lại với khuynh hướng con người, Thiên Chúa chọn cho con mình sinh ra ở Bethlehem, một thành nhỏ nhất của Judah; khoảng 30 dặm về phía Nam của Jerusalem. Bethlehem là nơi sinh trưởng của vua David. Thiên Chúa chọn David là đứa con nhỏ nhất trong gia đình của Jesse, để làm vua thay Saul. Khi David lên ngôi, ông đã dời kinh đô về Jerusalem.

Hơn nữa, Ngài còn chọn một thị tộc nhỏ bé nhất của Judah là Ephratha, để cho Con của Ngài sinh ra, như tiên-tri Micah loan báo gần 700 năm trước khi Đấng Cứu Thế ra đời: “Phần ngươi, hỡi Bethlehem Ephratha, ngươi nhỏ bé nhất trong các thị tộc Judah, từ nơi ngươi, Ta sẽ cho xuất hiện một vị có sứ mạng thống lãnh Israel.” Lời tiên tri này rất quan trọng, vì nó sẽ được các kinh-sư dùng để trả lời cho ba nhà đạo sĩ từ phương Đông đến hỏi: Vua người Do-thái mới sinh hiện ở đâu? Chúng tôi đã nhìn thấy ngôi sao của Người xuất hiện bên Đông Phương và chúng tôi đến để triều bái Người.

1.2/ Căn tính của Đấng Thiên Sai: Giống như thị kiến của tiên-tri Daniel sau này (7:13-14), tiên tri Micah mặc khải hai căn tính quan trọng của Đấng Thiên Sai:

(1) Nguồn gốc: Tuy Ngài sinh ra trong thời gian, nhưng “nguồn gốc của Người có từ thời trước, từ thuở xa xưa.” Theo Daniel, Ngài tuy có hình ảnh của Con Người, nhưng lại “ngự giá mây trời mà đến.”

(2) Uy quyền: Tuy Ngài là con người, nhưng Ngài có quyền lực của Thiên Chúa: “Người sẽ dựa vào quyền lực Đức Chúa, vào uy danh Đức Chúa, Thiên Chúa của Người mà đứng lên chăn dắt họ.” Theo Daniel, “Đấng Lão Thành [Thiên Chúa] trao cho Người quyền thống trị, vinh quang và vương vị; muôn người thuộc mọi dân tộc, quốc gia và ngôn ngữ đều phải phụng sự Người.”

(3) Triều đại: Không giống như triều đại của vua chúa thế gian, triều đại của Người sẽ an bình, thịnh vượng, và tồn tại muôn đời: “Họ sẽ được an cư lạc nghiệp, vì bấy giờ quyền lực Người sẽ trải rộng ra đến tận cùng cõi đất. Người sẽ chiến thắng Assyria. Chính Người sẽ đem lại hoà bình.” Theo Daniel, “Quyền thống trị của Người là quyền vĩnh cửu, không bao giờ mai một; vương quốc của Người sẽ chẳng hề suy vong.”

2/ Bài đọc II: “Lạy Thiên Chúa, này con đây, con đến để thực thi ý Ngài.”

2.1/ Vâng lời quan trọng hơn của lễ: Trong Cựu Ước, Thiên Chúa truyền cho con cái Israel phải dâng của lễ để đền những tội họ đã xúc phạm đến Thiên Chúa và tha nhân; nhưng dần dần, người Do-thái quá chú trọng đến lễ vật bên ngoài, mà quên đi sự xám hối, tình thương, và công bằng bên trong. Nhiều ngôn-sứ trong Cựu Ước đã cảnh cáo dân về việc vụ hình thức bên ngoài, và kêu gọi họ chú trọng đến tâm hồn bên trong. Tác giả Thư Do-thái cũng theo chiều hướng này, khi nói về sự cao trọng hy lễ của Đức Kitô. Ông muốn nêu bật hai điểm chính:

(1) Mục đích của thân xác: “Vì vậy, khi vào trần gian, Đức Kitô nói: Chúa đã không ưa hy lễ và hiến tế, nhưng đã tạo cho con một thân thể.” Đối với con người, việc làm cần thiết để biểu tỏ niềm tin vào Thiên Chúa. Đức Kitô được Chúa Cha ban cho một thân thể để Ngài thi hành thánh ý Thiên Chúa và dạy dỗ con người. Ngài dùng miệng để rao giảng Tin Mừng, dạy dỗ, và an ủi tha nhân, dùng tay để chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền, và dùng chân để đi khắp nơi rao giảng Tin Mừng… Sau cùng, Ngài dùng chính thân thể của Ngài để chịu đựng đau khổ và chết thay cho con người.

(2) Đức vâng lời: ”Chúa chẳng thích lễ toàn thiêu và lễ xá tội. Bấy giờ con mới thưa: Lạy Thiên Chúa, này con đây, con đến để thực thi ý Ngài, như Sách Thánh đã chép về con.” Đây là những lời trích từ thánh vịnh 40:6-9, và là một chân lý hiển nhiên, vì tất cả mọi sự trên đời này là của Thiên Chúa. Ngài cũng chẳng có mũi để ngửi hay miệng lưỡi mà thưởng thức các lễ vật của con người. Điều làm Thiên Chúa vui lòng là con người kính sợ và làm theo thánh ý của Ngài.

2.2/ Hy lễ của Đức Kitô vượt xa các lễ vật của Cựu Ước.

(1) Lễ vật của Cựu Ước: ” Đức Kitô nói: Hy lễ và hiến tế, lễ toàn thiêu và lễ xá tội, Chúa đã chẳng ưa, chẳng thích, mà đó chính là những thứ của lễ được dâng tiến theo Lề Luật truyền.” Trước hết, máu chiên bò đổ ra thay cho con người không phải là máu của tự nguyện, nhưng bị con người bắt và giết đi. Thứ hai, máu này không đủ để tha tội, nhất là những tội cố tình, nên phải tái diễn nhiều lần. Sau cùng, máu này không có sức thánh hóa con người hay làm cho trở nên tốt hơn.

(2) Hy lễ của Đức Kitô: ”Rồi Người nói: Này con đây, con đến để thực thi ý Ngài. Thế là Người bãi bỏ các lễ tế cũ mà thiết lập lễ tế mới. Theo ý đó, chúng ta được thánh hoá nhờ Đức Giêsu Kitô đã hiến dâng thân mình làm lễ tế, chỉ một lần là đủ.” Máu của Đức Kitô đổ ra chính là máu của Con Thiên Chúa, Ngài tự nguyện hy sinh chịu chết cho con người. Máu này chỉ cần đổ ra một lần là đủ vì có sức mạnh để tha tất cả các tội của con người. Từ đó đến nay, Đức Kitô đã chấm dứt lễ tế cũ và thay bằng Thánh Lễ. Điều này được chứng minh trong lịch sử là Đền Thờ bị phá hủy hoàn toàn từ năm 70 AD tới giờ; người Do-thái có muốn dâng lễ tế đền tội cũng chẳng còn Đền Thờ mà dâng. Sau cùng máu này không những tha mọi tội, mà còn có sức thánh hóa và làm cho con người trở nên tinh tuyền thánh thiện nhờ các ơn thánh của bí tích Thánh Thể.

3/ Phúc Âm: “Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.”

3.1/ Đức Mẹ lên đường thăm viếng bà Elisabeth: “Hồi ấy, bà Maria vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Judah. Bà vào nhà ông Zachariah và chào bà Elisabeth.”

Không những Thiên Chúa chọn cho con mình sinh ra ở một nơi bé nhỏ nghèo hèn; mà còn chọn cho con mình một người mẹ rất đơn sơ, nhỏ bé, khiêm nhường; nhưng vâng lời làm theo ý Thiên Chúa, và có lòng yêu thương tha nhân. Biến cố Mẹ Maria đi thăm viếng Elisabeth, người chị họ, cho chúng ta thấy những đức tính nổi bật nơi Đức Mẹ.

Theo truyền thống, Ein Karim là nơi gia đình của ông Zachariah và bà Elisabeth sinh sống nằm giữa đường từ Jerusalem đến Bethlehem. Thông thường, người kém địa vị hơn phải đi thăm người có địa vị cao hơn, hay người cần được ban ơn phải đi thăm người có quyền ban ơn. Mẹ đã chọn đi bước trước để chào thăm và giúp đỡ người chị họ chứ Mẹ không đợi người chị họ Elisabeth đến thăm mình; dù Mẹ biết mình đang cưu mang Đấng Thiên Sai, Con Thiên Chúa Tối Cao. Khi một người ở địa vị cao hơn đi bước trước để thăm viếng, người đó biểu tỏ sự khiêm nhường và tình yêu chân thật để tỏ sự quan tâm đến người mình yêu. Mẹ cũng mang niềm vui và muôn ơn của Thiên Chúa đến cho bà Elisabeth qua cuộc thăm viếng này. Nếu Thiên Chúa Tối Cao đã biểu tỏ sự khiêm nhường và tình yêu khi Ngài viếng thăm con người, chúng ta là ai mà ngồi yên trông chờ người khác đến thăm viếng chúng ta!

3.2/ Bà Elisabeth chúc mừng Đức Mẹ.

(1) Thánh thần ở với Gioan ngay từ khi còn trong bụng mẹ: Trình thuật Lucas tường thuật một sự kiện lạ: Khi “Bà Elisabeth vừa nghe tiếng bà Maria chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần.”

Người Mẹ có thể nhận ra sự khác thường của đứa con trong bụng mình. Khi Gioan, đại diện cho những con người trong Cựu Ước nhận ra Đấng Thiên Sai đến viếng thăm, đã nhảy mừng tuy vẫn còn trong bụng bà Elisabeth.

(2) Bà Elisabeth lớn tiếng ca tụng Mẹ Maria: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.”

Bà Elisabeth tuyên xưng những sự thật về Đức Mẹ: Thứ nhất, Mẹ được Thiên Chúa chúc phúc hơn mọi người phụ nữ; không một phụ nữ nào được Thiên Chúa ban ơn và chúc phúc cho hơn Đức Mẹ. Bà cũng được linh hứng của Chúa Thánh Thần để tuyên xưng Mẹ Maria là Mẹ Thiên Chúa; điều mà phải đợi đến Công Đồng Êphesô vào năm 430, Giáo Hội mới chính thức công nhận danh hiệu này. Thứ hai, con trẻ Gioan đang trong dạ mẹ cũng được chúc phúc; vì Thiên Chúa đã đoái thương và viếng thăm dân Ngài. Khi Thiên Chúa đến viếng thăm, Ngài mang ơn cứu độ đến cho con người. Sau cùng, bà Elisabeth nói rõ lý do của mọi phúc lành: Vì Mẹ Maria đã tin vào những gì Thiên Chúa phán cùng Mẹ sẽ được thực hiện. Đức tin làm cho con người được chúc phúc và trở nên cao trọng trước mặt Thiên Chúa, chứ không do bất cứ sự cao trọng nào hay sự xứng đáng của con người.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Để tìm kiếm và nhận ra Thiên Chúa, chúng ta đừng mong tìm Ngài trong những lộng lẫy xa hoa của thế gian; nhưng trong những nơi nghèo nàn, nhỏ bé như Bethlehem của Judah.

– Thiên Chúa không quan tâm đến những thành quả hay việc to lớn mà chúng ta đạt được; nhưng Ngài yêu thích sự khiêm nhường, tin tưởng, và vâng lời làm theo thánh ý của Ngài.

– Noi gương Đức Mẹ, chúng ta phải luôn thương yêu, quan tâm, và khiêm nhường đi bước trước để tỏ tình yêu cho tha nhân. Tất cả những điều này sẽ giúp chúng ta đón nhận Thiên Chúa, và Ngài sẽ ban cho chúng ta mọi ơn cần thiết trong cuộc đời.

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP

****************