Ngày thứ bảy (01-07-2023) – Trang suy niệm

30/06/2023

Lời Chúa Hôm Nay

Thứ Bảy tuần 12 Thường Niên – Năm A

BÀI ÐỌC I: St 18, 1-15

“Ðối với Thiên Chúa có gì khó đâu. Ta trở lại thăm ông và Sara được một đứa con trai”.

Bài trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Chúa hiện ra cùng Abraham dưới chòm cây ở Mambrê, đang lúc ông ngồi ở cửa lều giữa trưa nóng bức. Ông ngước mặt lên thấy ba người nam xuất hiện, đứng gần ông. Vừa trông thấy, từ cửa lều, ông chạy ra đón các vị ấy, rồi sấp mình lạy và thưa rằng: “Lạy Chúa, nếu con được đẹp lòng Chúa, xin đừng bỏ đi qua. Con xin lấy ít nước để các Ðấng rửa chân, và nghỉ mát. Con xin đem ít bánh mời các Ðấng dùng để lấy sức lại rồi sẽ đi: chính vì thế mà các Ðấng đã ghé vào nhà con”. Các Ðấng ấy nói: “Như ông đã ngỏ, xin cứ làm”. Abraham liền vào lều và bảo Sara rằng: “Hãy mau mau trộn ba đấu bột làm bánh nướng”. Còn ông, ông chạy đến đàn bò bắt một con bê non hảo hạng, trao cho đầy tớ đem đi nấu. Ông lấy bơ sữa và thịt bê đã chín, dọn ra trước mặt các Ðấng. Chính ông đứng hầu các Ðấng dưới bóng cây. Ăn xong, các Ðấng hỏi Abraham rằng: “Sara bạn ông đâu?” Ông trả lời: “Kìa, bạn con ở trong lều”. Một Ðấng nói tiếp: “Ðộ này sang năm, khi Ta trở lại thăm ông, thì cả hai vẫn còn mạnh khoẻ, và Sara bạn ông sẽ được một con trai”. Sara đứng sau cửa lều nghe vậy thì bật cười, vì cả hai đã già nua tuổi tác: Sara đã qua thời kỳ sinh nở. Bà cười thầm rằng: “Tôi đã già, ông nhà tôi đã lão, nào tôi còn tìm lạc thú nữa sao!” Chúa phán cùng Abraham rằng: “Sao Sara lại cười mà rằng: “Nào tôi đã già mà còn sinh nở được sao?” Ðối với Chúa, có gì khó đâu? Theo đúng kỳ hẹn, độ này sang năm, Ta sẽ trở lại thăm ông, cả hai vẫn còn khoẻ mạnh, và Sara sẽ được một con trai”. Sara chối mà rằng: “Con không có cười”, bởi vì bà khiếp sợ. Nhưng Chúa đáp lại: “Không đúng, bà có cười”.

Ðó là lời Chúa.

ÐÁP CA: Lc 1, 46-47. 48-49. 50 và 53. 54-55

Ðáp: Chúa đã nhớ lại lòng từ bi của Chúa (c. 54b).

1) Ðức Maria đã nói: Linh hồn tôi ca ngợi Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ vui mừng trong Thiên Chúa, Ðấng Cứu Ðộ tôi.

2) Bởi Người đã nhìn đến phận hèn tôi tớ; thực từ đây, thiên hạ muôn đời sẽ khen rằng tôi phước đức, vì Ðấng đã làm cho tôi những điều trọng đại, Người quyền năng và danh Người là Thánh.

3) Ðức từ bi Người từ đời nọ tới đời kia dành cho những ai kính sợ Người. Kẻ đói khát, Người cho đầy thiện hảo; bọn giàu sang, Người đuổi về tay không.

4) Chúa đã nhận săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng từ bi của Người. Như Người đã hứa cùng tổ phụ chúng tôi, dành cho Abraham và miêu duệ ông tới muôn đời.

ALLELUIA: 1 Sm 3, 9

All. All.- Lạy Chúa, xin hãy phán, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe; Chúa có lời ban sự sống đời đời. – All.

PHÚC ÂM: Mt 8, 5-17

“Những người từ phương đông và phương tây sẽ đến trong Nước Trời”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu vào thành Capharnaum, thì có một đại đội trưởng đến thưa Chúa rằng: “Lạy Thầy, thằng nhỏ nhà tôi đau nằm ở nhà, nó bị tê liệt đau đớn lắm!” Chúa Giêsu phán bảo ông rằng: “Tôi sẽ đến chữa nó”. Nhưng viên đại đội trưởng thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh. Vì chưng, cũng như tôi chỉ là người ở dưới quyền, nhưng tôi cũng có những người lính thuộc hạ, tôi bảo người này đi thì anh đi, tôi bảo người kia đến thì anh đến, tôi bảo gia nhân làm cái này thì nó làm!” Nghe vậy, Chúa Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel. Ta cũng nói cho các ngươi biết rằng: nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến dự tiệc cùng Abraham, Isaac và Giacóp trong nước trời. Còn con cái trong nước sẽ bị vứt vào nơi tối tăm bên ngoài, ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng”. Ðoạn Chúa nói với viên sĩ quan rằng: “Ông cứ về, ông được như ông đã tin”. Và ngay giờ ấy, gia nhân ông đã được lành mạnh. Khi Chúa Giêsu vào nhà ông Phêrô, thấy bà mẹ vợ ông đang sốt rét liệt giường. Chúa chạm đến tay bà và cơn sốt biến đi. Bà chỗi dậy tiếp đãi các ngài. Ðến chiều, họ đưa đến cho Chúa nhiều người bị quỷ ám: Chúa dùng lời đuổi quỷ, và chữa lành tất cả các bệnh nhân, để ứng nghiệm lời tiên tri Isaia nói rằng: “Người đã gánh lấy các bệnh tật của chúng ta, và đã mang lấy những nỗi đau thương của chúng ta”.

Ðó là lời Chúa.

(Nguồn: UBPV/HĐGMVN, ấn bản 1973)

++++++++++++++++++

01/07/2023 – THỨ BẢY ĐẦU THÁNG TUẦN 12 TN

Mt 8,5-17

NIỀM TIN CỦA CON NGƯỜI GẶP ĐƯỢC QUYỀN NĂNG THIÊN CHÚA

Một viên đại đội trưởng đến gặp Đức Giê-su và nài xin: “Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm.” Người nói: “Chính tôi sẽ đến chữa nó.” (Mt 8,5-7)

Suy niệm: Viên đại đội trưởng này gặp không ít chướng ngại khi đến với Đức Giê-su: ông là người Rô-ma, là người ‘ngoại đạo’, hơn nữa ông lại là đại đội trưởng trong quân đội của đế quốc đang thống trị đất nước Do Thái. Dù vậy, bối cảnh chính trị hay định kiến xã hội cũng không thể ngăn cản ông đến với Đức Giê-su, mà trái lại, càng làm nổi rõ lòng tin mạnh mẽ của ông, một lòng tin khiến Chúa cũng ngạc nhiên: “Tôi không thấy một người Ít-ra-en nào có lòng tin như thế!” Mặt khác, những rào cản đó càng không thể ngăn cản Chúa Giê-su thực thi quyền năng siêu việt của Ngài. Ngài sẵn sàng đích thân đến nhà ông, nhưng trước lòng tin hiếm thấy của ông, “Chúa chỉ nói một lời thì đầy tớ của ông liền khỏi bệnh”.

Mời Bạn: Chưa cần viên đại đội trưởng “bỏ mọi sự đi theo Chúa làm môn đệ”, chỉ cần ông bày tỏ lòng tin, thì ngay lập tức Đức Giê-su đã ban ơn chữa lành cho gia nhân của ông. Hạt giống Tin Mừng được gieo vào nhà của một người dân ngoại nhờ người gieo giống luôn trong tư thế sẵn sàng để gieo Lời Chúa ngay khi có cơ hội nhỏ nhất. Khi bạn mang tâm thế luôn sẵn sàng quan tâm và phục vụ, bạn sẽ giúp tha nhân mở ra nơi họ cánh cửa của lòng tin, để họ đến và gặp được Thiên Chúa, Đấng quyền năng và giàu lòng thương xót. Lúc đó, hoạt động truyền giáo đã bắt đầu thu lượm được kết quả rồi.

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày bạn làm ít là một việc phục vụ đem lại thiện ích, niềm vui cho tha nhân như một dấu chỉ tình thương xót của Chúa cho họ.

Cầu nguyện: Đọc kinh Lạy Cha.

(5 Phút Lời Chúa)

++++++++++++++++++

Suy niệm và cầu nguyện

Suy Niệm

Đức Giêsu mới chữa cho một người phong bằng một tiếp xúc gần,

nay Ngài lại chữa lành cho một người bị đau liệt ở xa.

Người được khỏi chính là đầy tớ thân tín của viên đại đội trưởng.

Con người sống gắn bó với nhau bằng những mối dây.

Viên đại đội trưởng là chủ, nhưng ông cảm được nỗi đau của anh đầy tớ:

“Đầy tớ của tôi bị liệt nằm ở nhà, đau đớn kinh khủng” (c. 6).

Người đầy tớ được khỏi là nhờ tình thương của chủ đối với anh,

chính ông đã đi gặp Đức Giêsu và xin Ngài chữa cho anh đầy tớ (c. 5).

Và chính lòng tin của ông đối với Đức Giêsu đã khiến anh được khỏi (c. 10).

 

Những điều tốt lành của Thiên Chúa vẫn đến với ta qua người khác.

Khi Đức Giêsu nghe lời kêu xin, thì Ngài sẵn sàng lên đường ngay (c. 7),

dù biết rằng nhà của viên đại đội trưởng là nhà dân ngoại, bị coi là ô uế.

Có thể vì sợ Ngài bị ô uế mà ông ta đã can ngăn bằng câu nói nổi tiếng:

“Tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời,

đầy tớ tôi sẽ được khỏi bệnh” (c. 8).

Ông ý thức về sự bất xứng của mình, của căn nhà mình ở.

Và ông xác tín vào sức mạnh của việc “Ngài chỉ nói một lời.”

Viên đại đội trưởng nhận mình là người có quyền.

Uy quyền của ông nằm trong lời ông ra lệnh cho cấp dưới (c. 9).

Ông tin lời của Đức Giêsu cũng có uy quyền như vậy.

Chỉ một lời ra lệnh của Ngài cũng đủ đẩy lui bệnh tật và thần dữ.

Đức Giêsu ngây ngất trước lòng tin của viên sĩ quan dân ngoại,

một lòng tin vừa mạnh mẽ, vừa khiêm tốn.

Một lòng tin như thế, Ngài chưa từng gặp nơi dân Ítraen (c. 10).

 

Đức Giêsu nghĩ đến ngày cánh chung, quanh bàn tiệc Nước Trời,

có bao người đến từ muôn phương, những kẻ không phải là người Do thái.

Họ làm nên một cộng đoàn mới gồm những kẻ tin vào Ngài.

Họ vui sướng được ngồi bên các tổ phụ và những người Ítraen chân chính.

Đức Giêsu cho thấy dòng lịch sử đang đi vào ngã rẽ quan trọng.

Ơn cứu độ phổ quát do Ngài đem lại được mở ra cho mọi người.

Chỉ ai cố tình chối từ Tin Mừng Nước Trời mới bị loại (c. 12).

 

Đức Giêsu không chỉ rao giảng Nước Trời bằng lời.

Ngài còn chứng minh Nước Trời đã đến bằng bao việc tốt lành, kỳ diệu.

Lời Ngài giảng cũng là lời chữa cho người phong, cho tên đầy tớ.

“Ngài nói một lời là trừ được các thần dữ” (c. 16).

Lời uy quyền khi giảng cũng là lời uy quyền khi chữa bệnh.

Nhưng Đức Giêsu cũng đụng chạm đến nỗi đau của con người.

Ngài đụng đến người phong, và đụng đến bàn tay mẹ vợ ông Phêrô (c. 15).

Hôm nay, Giáo Hội vẫn cần những người rao giảng như Giêsu.

 

Cầu Nguyện

Lạy Chúa,

xin chiếu tỏa trên con ánh sáng của Chúa

và dạy con bước đi

ngay trong đêm tối cũng như giữa ban ngày.

Xin truyền cho con sức mạnh của Người.

Ước gì những cánh tay rã rời vì thất bại của con

tìm lại được sức trẻ

để gieo trồng hàng ngàn cây xanh

cho một thế giới mới

Ước gì mồ hôi con

pha lẫn mồ hôi của Chúa trong Vườn Cây Dầu.

Ước gì máu con

hòa lẫn với Máu Chúa trên Núi Sọ

để tưới gội cho mảnh đất đã bị khô cằn

vì bất công và ích kỷ.

Chúc tụng Chúa là Cha,

đã dẫn con đi đến cùng,

đến tận Emmaus, nơi Chúa hiển dung

với tràn trề bình an và niềm vui.

ĐHY Roger Etchegaray

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

(phutcaunguyen.net)

++++++++++++++++++

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên

1 THÁNG BẢY

Đấng Cầm Quyền Tối Cao Luôn Ân Cần Săn Sóc

Các biểu tượng cổ xưa của đức tin và của truyền thống Kitô giáo diễn tả chân lý về sự quan phòng bằng từ La tinh “omni-tenens” (nắm giữ tất cả) – ứng với từ Hi lạp “panto-krator” (cai quản tất cả). Tuy nhiên, những ý niệm ấy vẫn chưa nói được gì so với sự hàm súc và vẻ đẹp của hình ảnh người mục tử trong Thánh Kinh. Hình ảnh người mục tử là một hình ảnh đầy ấn tượng có sức mạc khải chân lý về sự quan phòng thần linh.

Thật vậy, người mục tử là một người cầm quyền đầy quan tâm, thực hiện một kế hoạch đời đời đầy khôn ngoan và yêu thương qua việc cai quản thế giới tạo vật và nhất là xã hội loài người (Vat. II, TDTG số 3). Đó là một quyền bính đầy cẩn trọng, bao gồm cả quyền lực lẫn lòng nhân.

Theo bản văn của Sách Khôn Ngoan mà Công Đồng Vatican I trích dẫn, quyền bính ấy “vươn rộng từ chân trời này tới chân trời kia, cai quản mọi sự thật tốt đẹp” (Kn 8,1). Nghĩa là, nó bao trùm lấy, nâng đỡ, bảo vệ, và – một cách nào đó – nó nuôi dưỡng nữa. Quyền bính đó chính là Thiên Chúa chúng ta, Đấng săn sóc chúng ta như mục tử săn sóc đàn chiên của mình.

– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –

Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác

LIFT UP YOUR HEARTS

Daily Meditations by Pope John Paul II

+++++++++++++++++

Lời Chúa Trong Gia Đình

Ngày 01-7

St 18, 1-15; Mt 8, 5-17.

Lời suy niệm: “Khi Đức Giêsu vào thành Caphácnaum, có một viên đại đội trưởng đến gặp Người và nài xin: Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm.”

          Ông đại đội trưởng khi đến gặp Chúa Giêsu và nài xin Chúa thương cứu chữa cho tên đầu tớ của ông mà ông đang cảm nghiệm nỗi đau của người tôi tớ: “Đau đớn lắm”. Chúa Giêsu đã nhìn ông ta như là chính mình; Người đã động lòng thương, và nói: “Chính tôi sẽ đến chữa nó”. Với sự nhiệt tình của Chúa Giêsu; Ông đã tin và tuyên xưng niềm tin của mình: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.”Ông tuyên xưng như vậy vì ông dựa vào cơ sở: “Tôi đây tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này “Đi!”, là nó đi, bao người kia “Đến!” là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi “Làm cái này!”  là nó làm” (c.9)

          Lạy Chúa Giêsu. Xin cho mỗi người trong chúng con luôn có lòng yêu người; vững tin trong lời cầu nguyện; trong khi quan tâm đến những người khác, đặc biệt đối với những người nghèo khó bệnh tật. Để đem bình an và niềm vui cho họ và cho cả chúng con. Amen.

Mạnh Phương

+++++++++++++++++

01 Tháng Bảy

Một Cách Trả Thù 

Những người thổ dân Nam Phi thường đề cao sự tha thứ bằng câu chuyện sau đây:

Có hai người thổ dân rất thù ghét nhau. Một ngày kia, một trong hai người gặp cô gái nhỏ của kẻ thù mình trong rừng. Hắn đã bắt lấy cô gái và lấy dao chặt đứt hai ngón tay của cô bé. Cô bé vừa chạy về vừa khóc lóc đau đớn, còn tên hung thủ thì vừa đi vừa đắc trí hô lớn: “Ta đã trả thù được rồi”.

Mười mấy năm sau, cô bé đáng thương ấy đã lớn lên rồi có gia đình. Một hôm, có một người ăn xin đến gõ cửa nhà cô. Cô nhận ra tức khắc người hành khất chính là kẻ đã chặt tay cô cách đây mười mấy năm. Không một chút oán hờn, không một lời trả đũa, cô vội vàng vào nhà và mang thức ăn ra hầu hạ cho kẻ đã từng hành hạ mình. Khi người hành khất đã ăn no rồi, người đàn bà liền đưa bàn tay cụt mất hai ngón cho ông ta xem và nói: “Tôi cũng đã trả được thù rồi”.

“Lấy ân trả oán”: đó phải là phương châm hành động của người Kitô chúng ta. Không có cách trả thù nào cao quý hơn bằng yêu thương, tha thứ cho chính kẻ thù. Nói như thánh Phaolô, chúng ta không mắc nợ với nhau đều gì ngoài tình thương mến.

Chỉ có tình thương, chỉ có lòng tha thứ mới có thể tiêu diệt được hận thù, lấy bạo động để tiêu diệt bạo động: con người chỉ đổ thêm dầu vào hận thù và bạo động mà thôi.

Cuộc cách mạng bạo động và đẫm máu nào cũng chỉ mang lại tang thương, chết chóc và không biết bao nhiêu hệ lụy khổ đau khác.

Chỉ có một cuộc cách mạng duy nhất có thể cứu vãn được nhân loại: đó là cuộc cách mạng mà Chúa Giêsu đã đề ra. Chỉ có cuộc cách mạng tình thương ấy mới có thể tiêu diệt được hận thù. Ðó là cuộc cách mạng mà người Kitô chúng ta cần phải đeo đuổi mỗi ngày. Thay vì tiêu diệt kẻ thù, chúng ta hãy tiêu diệt chính sự thù hận trong tâm hồn chúng ta.

(Lẽ Sống)

++++++++++++++++++

Lời Chúa Mỗi Ngày

Thứ Bảy – Tuần 12 – TN1 – Năm lẻ

Bài đọc: Gen 18:1-15; Mt 8:5-17.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa ban ơn cho ai tin Ngài và đối xử tử tế với mọi người.

Một trong những hiểm họa mà chúng ta đang phải đương đầu với là lối sống ích kỷ và hưởng thụ của con người hiện đại: họ không quan tâm đến người khác, cho dù là Thiên Chúa, cha mẹ, hay thân nhân; nhưng chỉ quan tâm đến bản thân và nhu cầu cá nhân của họ. Chẳng cần phải dùng đến đạo lý sâu xa, chúng ta cũng biết những người này sẽ không tiến xa trên đường đời, vì họ sẽ bị Thiên Chúa và tha nhân đào thải.

Các Bài Đọc hôm nay cho chúng ta những tấm gương sáng trong cách đối xử với Thiên Chúa và tha nhân. Bài Đọc I dạy chúng ta tinh thần hiếu khách của tổ-phụ Abraham: Tuy không biết người khách đến thăm mình là ai, Abraham nài nỉ xin quí khách ở lại để nghỉ chân, ăn uống và dưỡng sức. Nhận ra tinh thần hiếu khách của Abraham, khách đã loan báo tin vui là Abraham sẽ có một người con trai để nối dõi tông đường vào cũng thời gian này năm sau. Trong Phúc Âm, một viên Đại Đội Trưởng người Rôma khiêm nhường đến nài xin Chúa Giêsu chữa bệnh cho người đầy tớ của ông đang nằm bại liệt ở nhà. Biết Chúa là người Do-thái và tin Chúa có quyền năng chữa bệnh bằng lời, ông xin Thiên Chúa không cần đến nhà, mà chỉ cần phán một lời, là đầy tớ của ông sẽ khỏi bệnh. Nhận ra đức tin và lòng thương xót của ông, Chúa ban cho ông được toại nguyện.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Lòng hiếu khách của tổ-phụ Abraham

1.1/ Ông Abraham ân cần và nồng hậu tiếp khách: Nhiều học giả Kinh Thánh dùng đoạn này để chứng minh mầu-nhiệm Chúa Ba Ngôi. Trong câu thứ nhất, Đức Chúa được xử dụng ở ngôi thứ nhất số ít: “1 Đức Chúa hiện ra với ông Abraham tại cụm sồi Mamrê, khi ông đang ngồi ở cửa lều, vào lúc nóng nực nhất trong ngày.” Trong câu thứ hai, Abraham nhìn thấy ba người: “2 Ông ngước mắt lên thì thấy có ba người đứng gần ông.” Câu thứ ba lại tiếp tục dùng ở số ít, trong khi câu thứ 4 và thứ 5 lại dùng ở số nhiều: “Vừa thấy, ông liền từ cửa lều chạy ra đón khách, sụp xuống đất lạy và nói: “Thưa Ngài, nếu tôi được đẹp lòng Ngài, thì xin Ngài đừng đi qua mà không ghé thăm tôi tớ Ngài. Để tôi cho lấy chút nước, mời các ngài rửa chân rồi nằm nghỉ dưới gốc cây. Tôi xin đi lấy ít bánh, để các ngài dùng cho chắc dạ, trước khi tiếp tục đi, vì các ngài đã ghé thăm tôi tớ các ngài đây!” Khách trả lời: “Xin cứ làm như ông vừa nói!”

1.2/ Khách loan tin mừng có con cho gia chủ: Nhận được lòng hiếu khách của Abraham, khách nói với ông: “Sang năm, tôi sẽ trở lại thăm ông, và khi đó bà Sarah vợ ông sẽ có một con trai.” Đây là một tin ông bà đang mong, nhưng không thể nào xảy ra theo lối thường, vì ông Abraham và bà Sarah đã già nua tuổi tác, và bà Sarah không còn điều thường xảy đến cho đàn bà. Vì thế, Bà Sarah cười thầm tự bảo: “Mình đã cằn cỗi rồi, còn hưởng được vui thú nữa sao? Ông nhà mình lại là một ông lão!” Đức Chúa phán với ông Abraham: “Tại sao Sarah lại cười và nói: “Có thật tôi già thế này mà còn sinh đẻ được chăng?” Nào có điều gì kỳ diệu vượt sức Đức Chúa? Vào độ này sang năm, Ta sẽ trở lại thăm ngươi, và Sarah sẽ có một con trai.””

2/ Phúc Âm: Tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế.

2.1/ Đức tin của viên Đại Đội Trưởng thành Capernaum:

(1) Cách biểu lộ đức tin của ông:

– Ông là người có lòng thương xót: Người ông van xin Chúa Giêsu chữa khỏi bại liệt không phải là máu mủ ruột thịt gì của ông, nhưng chỉ là một người đầy tớ. Theo truyền thống Rôma, người đầy tớ chỉ được coi như một món hàng để mua bán và để xử dụng. Chúng ta không lạ gì khi Chúa Giêsu đáp trả lòng thương xót của ông, vì Ngài là Đấng Thương Xót.

– Ông là người rất tinh tế và khiêm nhường: Ông biết truyền thống Do-thái không cho phép người Do-thái vào cùng một mái nhà với người Dân Ngoại; vì thế, để tránh tai tiếng cho Chúa Giêsu, viên Đại Đội Trưởng đáp: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.” Câu trả lời này đã được Giáo Hội dùng để chuẩn bị tâm hồn các tín hữu trước khi rước Mình Thánh Chúa.

– Ông là người rất tin tưởng: Khi nghe Chúa Giêsu trả lời “Chính tôi sẽ đến chữa nó;” ông không một chút nghi ngờ quyền năng của Chúa Giêsu. Hơn nữa, với kinh nghiệm của một sĩ quan, ông còn tin Chúa Giêsu có thể chữa bệnh mà không cần hiện diện.

(2) Phản ứng của Chúa Giêsu: Trước cách biểu lộ đức tin của một viên sĩ quan Dân Ngoại,

Đức Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: “Tôi bảo thật các ông: Tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế.” Sự thật đau lòng, nhưng phải mở mắt tất cả tín hữu: những người vô đạo biểu lộ đức tin cách sâu xa hơn những người có đạo!

– Ngài cũng cảnh cáo những con cái trong nhà mà thiếu đức tin: “Tôi nói cho các ông hay: từ phương Đông phương Tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Abraham, Isaac và Jacob trong Nước Trời; nhưng con cái Nước Trời thì sẽ bị quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng.” Con cái trong nhà có quyền thừa hưởng gia tài của cha ông để lại; nhưng nếu con cái bất nhân bất nghĩa, gia tài sẽ được trao cho những ai có lòng tin yêu và biết cách xử dụng gia tài tốt hơn. Quyền thừa hưởng gia tài của Thiên Chúa chỉ dành cho những ai tin và trung thành với Thiên Chúa.

– Niềm tin yêu của viên Đại Đội Trưởng được đền đáp xứng đáng: Rồi Đức Giêsu nói với viên đại đội trưởng rằng: “Ông cứ về đi! Ông tin thế nào thì được như vậy!” Và ngay giờ đó, người đầy tớ được khỏi bệnh.

2.2/ Người đã mang lấy các tật nguyền của ta: Matthew tiếp tục tường thuật hai phép lạ nữa và trích dẫn lời tiên-tri Isaiah trong Bài Ca Thứ Tư về Người Tôi Trung của Yahveh: “Người đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta.”

– Gương sáng của bà mẹ vợ Phêrô: Chúa Giêsu chữa bệnh cho bà, vì bà là mẹ vợ của Phêrô, môn đệ yêu mến của Ngài. Được Chúa Giêsu chữa khỏi, Bà không nại cớ mới bệnh dậy để nghỉ ngơi dưỡng sức; nhưng vội vã chỗi dậy để phục vụ Chúa và các môn đệ của Ngài. Đây phải là gương sáng cho chúng ta noi theo: Đã nhận được cách nhưng không thì cũng phải cho đi cách nhưng không. Người chỉ biết đưa tay nhận lãnh sẽ không tiến xa trong cuộc đời.

– Chúa Giêsu chữa lành mọi người bị đau khổ tật nguyền: “Chiều đến, người ta đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giêsu. Người nói một lời là trừ được các thần dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau.” Điều này chứng minh: Thiên Chúa không muốn con người phải đau khổ. Các đau khổ xảy ra là do chính con người gây nên hay ảnh hưởng của thời tiết; tuy nhiên, Ngài để các đau khổ xảy ra cho các mục đích tốt đẹp hơn mà chúng ta đã nhiều lần đề cập tới.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Chúng ta phải luôn đối xử tử tế với mọi người, vì “ở hiền gặp lành.” Thiên Chúa, Đấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ sai các thiên sứ của Người đến phù trợ và bảo vệ chúng ta.

– Điều quan trọng nhất trong cuộc đời là chúng ta phải tuyệt đối tin và yêu Thiên Chúa, bằng cách thực thi những gì Ngài dạy bảo. Cãi lời Thiên Chúa bằng cách lý luận quanh co để biện minh cho các hành động sai trái của mình, là lý do để bị quăng ra ngoài Nước Trời.

– Chúng ta phải luôn nhớ: danh hiệu Kitô hữu không đủ để cứu chúng ta phải hư mất; nhưng chúng ta phải thành tâm thi hành thánh ý của Thiên Chúa mọi ngày trong cuộc sống. 

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP

****************