Ngày thứ bảy (06-11-2021) – Trang suy niệm

05/11/2021

Lời Chúa Hôm Nay

Thứ Bảy Tuần XXXI Mùa Thường Niên Năm lẻ

BÀI ĐỌC I:   Rm 16, 3-9. 16. 22-27

“Anh em hãy chào nhau trong cái hôn thánh thiện”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.

Anh em thân mến, tôi xin gởi lời chào bà Prisca và ông Aquila, là những người cộng sự viên của tôi trong Đức Giêsu Kitô, (họ đã liều mất đầu để cứu mạng sống tôi; không chỉ một mình tôi mang ơn họ mà thôi, nhưng còn tất cả các Giáo đoàn dân ngoại nữa), xin gởi lời chào Giáo đoàn đang hội họp tại nhà họ. Xin gởi lời chào Êphênêtô, người tôi yêu quý, ông là hoa quả đầu mùa trong Đức Kitô bên Tiểu Á. Xin gởi lời chào Maria, người đã vất vả nhiều vì anh em. Xin gởi lời chào Anđrônicô và Giunia, người bà con và bạn tù của tôi; họ là những người danh vọng trong hàng các Tông đồ và đã thuộc về Đức Kitô trước tôi. Xin gởi lời chào Ampliatô, người tôi rất yêu quý trong Chúa. Xin gởi lời chào Urbanô, cộng sự viên của chúng tôi trong Đức Giêsu Kitô, và cả Sitakhin, người tôi yêu quý. Anh em hãy chào nhau trong cái hôn thánh thiện. Tất cả các Giáo đoàn của Đức Kitô gởi lời chào anh em.

Tôi là Tertiô, người viết thư này, xin gởi lời chào anh em trong Chúa. Caiô, người cho tôi trọ nhà, và toàn thể Giáo đoàn cũng gởi lời chào anh em. Êrastô, chủ kho bạc thị trấn, và Quartô, người anh em, xin gởi lời chào anh em. Nguyện chúc ân sủng Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, ở cùng tất cả anh em. Amen.

Kính chúc Đấng có quyền năng làm cho anh em được vững vàng theo Tin Mừng tôi loan truyền, và lời giảng dạy của Chúa Giêsu Kitô, theo mạc khải mầu nhiệm được giữ kín từ đời đời, nhưng nay được tỏ bày, và nhờ các tiên tri ghi chép theo lệnh của Thiên Chúa hằng hữu, được thông tri cho các dân ngoại, để dẫn đưa họ về vâng phục đức tin. Kính chúc Thiên Chúa, Đấng khôn ngoan độc nhất, nhờ Chúa Giêsu Kitô, kính chúc Người vinh quang muôn đời. Amen. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 144, 2-3. 4-5. 10-11

A+B=Lạy Chúa, con sẽ chúc tụng danh Chúa tới muôn đời (x. c. 1b).

Xướng:

1) Hằng ngày con sẽ chúc tụng Chúa, và con sẽ khen ngợi danh Chúa tới muôn đời. Chúa vĩ đại và rất đáng ngợi khen, sự vĩ đại của Chúa không thể đo lường được. – Đáp.

2) Thế hệ này rao giảng cho thế hệ kia hay công việc Chúa, và thiên hạ loan tin quyền năng của Ngài. Người ta nói đến vinh quang cao cả oai nghiêm, và phổ biến những điều kỳ diệu của Chúa. – Đáp.

3) Lạy Chúa, mọi công cuộc của Chúa hãy ca ngợi Chúa, và các thánh nhân của Ngài hãy chúc tụng Ngài. Thiên hạ hãy nói lên vinh quang nước Chúa, và hãy đề cao quyền năng của Ngài. – Đáp. 

ALLELUIA: Ep 1, 17-18

-Xin Chúa Cha của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, cho mắt tâm hồn chúng ta được sáng suốt, để chúng ta biết thế nào là trông cậy vào ơn Người kêu gọi chúng ta. – Alleluia. 

PHÚC ÂM: Lc 16, 9-15

“Nếu các con không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao của chân thật cho các con”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp các con vào chốn an nghỉ đời đời. Ai trung tín trong việc nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai gian dối trong việc nhỏ, thì cũng gian dối trong việc lớn. Vậy nếu các con không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao phó của chân thật cho các con.

“Không đầy tớ nào có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó ghét chủ này và mến chủ kia; hoặc phục chủ này và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được”. Những người biệt phái là những kẻ tham lam, nghe nói tất cả những điều đó, thì nhạo cười Người. Vậy Người bảo các ông rằng: “Chính các ông là những kẻ phô trương mình là công chính trước mặt người ta, nhưng Thiên Chúa biết lòng các ông; bởi chưng điều gì cao sang đối với người ta, thì lại là ghê tởm trước mặt Thiên Chúa”. Đó là lời Chúa.

(thanhlinh.net)

++++++++++++++++++

06/11/2021 – THỨ BẢY ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN

Lc 16,9-15

TRUNG TÍN TỪ VIỆC NHỎ

“Nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng tiền của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em.” (Lc 16,11)

Suy niệm: Lòng tham lam là thứ tật xấu gắn chặt và sâu trong bản tính con người; tiền bạc lại có một sức hút mạnh mẽ và hứa hẹn thoả mãn mọi đòi hỏi của lòng tham. Vì thế tiền bạc và lòng tham lam dễ dàng trở thành một cặp đôi song hành nguy hiểm đến mức những ai bị chúng chế ngự thì muốn vào Nước Thiên Chúa cũng khó giống như “con lạc đà chui qua lỗ kim” vậy (x. Lc 18,25). Thấy rõ hiểm hoạ đó, Chúa Giê-su nhắc nhở chúng ta phải có thái độ đúng đắn đối với tiền của. Tiền của đời này là “chuyện rất nhỏ” so với gia tài vĩnh cửu đời sau. Người môn đệ đích thực của Chúa Ki-tô phải là người trung tín ngay trong việc rất nhỏ này: của cải đời này không phải để hưởng thụ cho thoả mãn lòng tham; trái lại, người ki-tô hữu phải biết dùng chúng để “sinh lợi cho Nước Trời” (x. Lc 16,13), nghĩa là để chia sẻ và phục vụ anh chị em mình.

Mời Bạn: “Tiền bạc là một anh đầy tớ vĩ đại nhưng là một ông chủ tồi tệ” (Fr. Bacon). Để “anh đầy tớ vĩ đại” này phục vụ tốt, bạn cần phải biết phân định bằng cách đặt kế hoạch chi tiêu của mình, của gia đình/cộng đoàn mình lên bàn cân, đối chiếu với tiêu chí khó nghèo theo tinh thần Phúc Âm; và rồi bạn hãy chọn làm điều thích hợp để thể hiện niềm tin và lòng trung thành của bạn đối với Thiên Chúa, Đấng đã ban cho bạn tất cả của cải đó.

Sống Lời Chúa: Tâm niệm lời cầu trong kinh Lạy Cha: “xin cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày” và luôn trích ra một khoản từ những chi tiêu hằng ngày để dành cho người nghèo.

Cầu nguyện: Đọc kinh Lạy Cha.

(5 Phút Lời Chúa)

++++++++++++++++++

Suy niệm và cầu nguyện

Suy niệm

Khi muốn nói đến sức mạnh của đồng tiền
người ta thường nói: đồng tiền là tiên là phật…
Đức Giêsu còn nói mạnh hơn nữa:
đồng tiền còn có thể là chúa của con người, bắt con người làm tôi.
Ngay cả các kitô hữu, những người đã thuộc về Thiên Chúa,
và chỉ muốn phụng sự một mình Ngài,
cũng bị cám dỗ để đi hàng hai, bắt cá hai tay.
Họ nghĩ mình có thể làm tôi đồng thời cả Thiên Chúa lẫn Tiền Của,
nhờ đó được cả đời sau lẫn đời này.
Đức Giêsu cho thấy điều đó chỉ là một ảo tưởng (c. 13).
Phải chọn một trong hai, vì không thể yêu và gắn bó với cả hai.

Tôi muốn phục vụ ai bây giờ? Thiên Chúa hay Tiền Của?
Lúc đầu hẳn nhiên tôi muốn Tiền Của phục vụ tôi.
Nhưng sau đó Tiền Của trở thành một vị chúa bắt tôi làm nô lệ.
Mamôn (Tiền Của) trong tiếng Do-thái cổ
có thể có nghĩa là điều mà ta cậy dựa.
Khi Tiền Của trở thành chỗ dựa vững chắc và bảo đảm cho tôi,
nó sẽ chiếm lấy chỗ của Thiên Chúa.
Nếu chúng ta thực sự yêu mến và gắn bó với Thiên Chúa,
thế nào chúng ta cũng phải ghét bỏ và khinh dể Tiền Của (c. 13),
nghĩa là dứt khoát đặt nó dưới Thiên Chúa.

Thánh Phanxicô Assisi đã trả lại bộ quần áo đang mặc cho người cha.
Thánh Inhaxiô Loyola đã đổi bộ đồ quý phái cho một người ăn xin.
Bước đường theo Chúa của các bậc thánh nhân
thường bắt đầu bằng hành vi từ bỏ mọi vướng víu vật chất.
Người thanh niên giàu có cũng được mời bán tất cả để cho kẻ nghèo.
Thắng được cám dỗ của vật chất và tiền bạc, là một thách đố lớn
cho mọi cá nhân và tập thể, đạo cũng như đời.
Chúng ta vẫn có nguy cơ thờ lạy Mamôn, ngẫu tượng của mọi thời đại.

Làm sao để tiền của trở nên đầy tớ của chúng ta,
để ta có thể sử dụng nó như đường vào Nước Trời?
Bill Gates, người giàu nhất thế giới vào năm 2009 với tài sản 40 tỷ đô.
Ông đã nghỉ điều hành công ty Microsoft từ năm ngoái,
để cùng vợ dành nhiều thời gian hơn cho việc xây dựng quỹ từ thiện.
Quỹ hàng chục tỷ đô này đã giúp người nghèo, bệnh nhân ở khắp nơi,
và Bill Gates biết cách làm cho quỹ này lớn thêm mãi.
Dù không phải là một kitô hữu đi lễ mỗi sáng Chúa Nhật,
nhưng ông cho ta hình ảnh của một người không quá bám vào của cải.

Kitô hữu không hẳn phải là người khố rách áo ôm,
nhưng chắc chắn phải là người siêu thoát với sức hấp dẫn của tiền bạc.
Trung tín trong việc rất nhỏ, và trong việc sử dụng của cải của tha nhân,
đó là điều Đức Giêsu nhắn nhủ ta khi sống trong nền kinh tế thị trường.
Làm sao để Thiên Chúa, chứ không phải Tiền Của, thực sự làm chủ đời ta?

Cầu nguyện

Lạy Cha, xin cho con ý thức rằng
tấm bánh để dành của con thuộc về người đói,
chiếc áo nằm trong tủ thuộc về người trần trụi,
tiền bạc con cất giấu thuộc về người thiếu thốn.
Lạy Cha, có bao điều con giữ mà chẳng dùng,
có bao điều con lãng phí
bên cạnh những Ladarô túng quẫn,
có bao điều con hưởng lợi
dựa trên nỗi đau của người khác,
có bao điều con định mua sắm dù chẳng có nhu cầu.
Con hiểu rằng nguồn gốc sự bất công
chẳng ở đâu xa.
Nó nằm ngay nơi sự khép kín của lòng con.
Con phải chịu trách nhiệm
về cảnh nghèo trong xã hội.

Lạy Cha chí nhân,
vũ trụ, trái đất và tất cả tài nguyên của nó
là quà tặng Cha cho mọi người có quyền hưởng.
Cha để cho có sự chênh lệch, thiếu hụt,
vì Cha muốn chúng con san sẻ cho nhau.
Thế giới còn nhiều người đói nghèo
là vì chúng con giữ quá điều cần giữ.
Xin dạy chúng con biết cách đầu tư làm giàu,
nhờ sống chia sẻ yêu thương. Amen.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

(phutcaunguyen.net)

++++++++++++++++++

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên

6 THÁNG MƯỜI MỘT

Thánh Thể, Trung Tâm Của Cộng Đoàn

Bằng cách nào một cộng đoàn được khai sinh? Vấn nạn ấy tìm thấy câu trả lời tuyệt vời của nó nơi Đức Kitô: cộng đoàn không được khai sinh chủ yếu từ sức lực và sáng kiến của chính chúng ta. Chính Đức Kitô xây dựng cộng đoàn Kitô hữu. Và chính công việc loan báo Tin Mừng là nhân tố quy tụ các tín hữu lại với nhau (GH 26; PO 4). Nguyên lý hướng dẫn một cộng đoàn giáo xứ là: Lời Chúa được công bố. Dân Thiên Chúa lắng nghe Lời Ngài, suy gẫm Lời Ngài và áp dụng Lời Ngài vào cuộc sống thường ngày. Họ tìm cách “hội nhập chân lý vĩnh cửu của Đức Kitô vào những hoàn cảnh cụ thể của cuộc sống” (PO 4). Thật vậy, chỉ lắng nghe Lời Chúa mà thôi thì không đủ. Chỉ công bố Lời Chúa mà thôi cũng không đủ. Cần phải sống Lời Chúa nữa.

Cộng đoàn Kitô hữu được khai sinh từ Lời Chúa, nhưng trung tâm và chóp đỉnh của đời sống cộng đoàn là việc cử hành Thánh Thể (CD 30). Qua Thánh Thể, cộng đoàn cắm rễ vào mầu nhiệm Vượt Qua của Đức Kitô. Nhờ Đức Kitô, Dân Thiên Chúa được đi vào trong mối hiệp thông với Chúa Ba Ngôi. Đời sống của một cộng đoàn có chiều sâu thẳm như thế! Và đó là ý nghĩa của các cử hành phụng vụ – những cử hành được cắm rễ nơi cung lòng Thiên Chúa. Qua các cử hành ấy, chúng ta gặp gỡ Đức Kitô, Đấng đã chết, đã sống lại, và đang sống giữa chúng ta.

Thánh Thể mạc khải cho chúng ta ý nghĩa của lao động, ý nghĩa của những khó khăn gian khổ mà chúng ta đương đầu trong cuộc sống đời thường. Ý nghĩa của mọi nỗi đau buồn được soi chiếu rõ. Vì khi được kết hợp với hy tế của Đức Kitô, tất cả sẽ trở thành một lễ phẩm dâng lên Thiên Chúa và trở thành nguồn sống cho chúng ta. Không gì có thể chặn đứng được sự tăng triển của một cộng đoàn nếu cộng đoàn ấy luôn biết sống như một cộng đoàn Phục Sinh – một cộng đoàn cùng chết và sống lại với Chúa Kitô (Rm 6, 4-8)

– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –

Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác

LIFT UP YOUR HEARTS

Daily Meditations by Pope John Paul II

+++++++++++++++++

Lời Chúa Trong Gia Đình

NGÀY 06/11

Rm 16, 3-9; Lc 16, 9-15.

LỜI SUY NIỆM: Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi  Tiền Của được.”

          Người Kitô hữu chúng ta đều biết: Thiên Chúa là Tình Yêu; và giàu lòng thương xót, Ngài là Cha thật của chúng ta; Ngài muốn nâng dậy chúng ta, sau những lần ngã quỵ; và Ngài muốn chúng ta phải sống yêu thương nhau như chính Ngài đã yêu thương chúng ta; đặc biệt là sống đời phục vụ và tân hiến như Con Một của Ngài. Còn đối với Tiền Của sẽ dấn con người đi đến ích kỷ: “Người thánh niên có nhiều của cải” (Mt 19, 16-22); Không biết quan tâm đến người khác; như “Dụ ngôn ông nhà giàu và anh Ladarô nghèo khó” (Lc 16,19-31).

          Lạy Chúa Giêsu. Chúa nói: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu  vào Nước Thiên Chúa.” (Mc 10, 25-26). Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn biết chọn Thiên Chúa để tôn thờ; và đừng bao giờ làm tôi Tiền Của; tiền của chỉ là phương tiện để sống, để thể hiện tình yêu bác ái và phục vụ công ích.

Mạnh Phương

+++++++++++++++++

Gương Thánh Nhân

6 THÁNG MƯỜI MỘT

Thánh Thể, Trung Tâm Của Cộng Đoàn

Bằng cách nào một cộng đoàn được khai sinh? Vấn nạn ấy tìm thấy câu trả lời tuyệt vời của nó nơi Đức Kitô: cộng đoàn không được khai sinh chủ yếu từ sức lực và sáng kiến của chính chúng ta. Chính Đức Kitô xây dựng cộng đoàn Kitô hữu. Và chính công việc loan báo Tin Mừng là nhân tố quy tụ các tín hữu lại với nhau (GH 26; PO 4). Nguyên lý hướng dẫn một cộng đoàn giáo xứ là: Lời Chúa được công bố. Dân Thiên Chúa lắng nghe Lời Ngài, suy gẫm Lời Ngài và áp dụng Lời Ngài vào cuộc sống thường ngày. Họ tìm cách “hội nhập chân lý vĩnh cửu của Đức Kitô vào những hoàn cảnh cụ thể của cuộc sống” (PO 4). Thật vậy, chỉ lắng nghe Lời Chúa mà thôi thì không đủ. Chỉ công bố Lời Chúa mà thôi cũng không đủ. Cần phải sống Lời Chúa nữa.

Cộng đoàn Kitô hữu được khai sinh từ Lời Chúa, nhưng trung tâm và chóp đỉnh của đời sống cộng đoàn là việc cử hành Thánh Thể (CD 30). Qua Thánh Thể, cộng đoàn cắm rễ vào mầu nhiệm Vượt Qua của Đức Kitô. Nhờ Đức Kitô, Dân Thiên Chúa được đi vào trong mối hiệp thông với Chúa Ba Ngôi. Đời sống của một cộng đoàn có chiều sâu thẳm như thế! Và đó là ý nghĩa của các cử hành phụng vụ – những cử hành được cắm rễ nơi cung lòng Thiên Chúa. Qua các cử hành ấy, chúng ta gặp gỡ Đức Kitô, Đấng đã chết, đã sống lại, và đang sống giữa chúng ta.

Thánh Thể mạc khải cho chúng ta ý nghĩa của lao động, ý nghĩa của những khó khăn gian khổ mà chúng ta đương đầu trong cuộc sống đời thường. Ý nghĩa của mọi nỗi đau buồn được soi chiếu rõ. Vì khi được kết hợp với hy tế của Đức Kitô, tất cả sẽ trở thành một lễ phẩm dâng lên Thiên Chúa và trở thành nguồn sống cho chúng ta. Không gì có thể chặn đứng được sự tăng triển của một cộng đoàn nếu cộng đoàn ấy luôn biết sống như một cộng đoàn Phục Sinh – một cộng đoàn cùng chết và sống lại với Chúa Kitô (Rm 6, 4-8)

(Lẽ Sống)

++++++++++++++++++

Lời Chúa Mỗi Ngày

Thứ Bảy – Tuần 31 – TN1 – Năm lẻ.

Bài đọc: Rom 16:3-9, 16, 22-27; Lk 16:9-15.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải biết xử dụng người cũng như của cải để mở mang Nước Chúa.

Nhiều tín hữu sai lầm khi quan niệm việc rao giảng Tin Mừng chỉ là bổn phận của các linh mục hay hàng giáo sĩ; chứ không phải là bổn phận của mọi tín hữu. Họ quên đi bổn phận ngôn sứ là của mỗi người khi họ lãnh nhận bí-tích Rửa Tội. Hơn nữa, mặc dù Đức Kitô có thể rao giảng Tin Mừng một mình; nhưng Ngài đã chọn 12 Tông-đồ để cùng làm việc với Ngài, ấy là chưa kể bao nhiêu môn đệ và những phụ nữ đi theo Chúa. Thiên Chúa muốn con người, kẻ góp công người góp của, để việc rao giảng Tin Mừng được lan rộng khắp nơi, và mọi người đều đáng lãnh nhận công nghiệp trước mặt Thiên Chúa.

Các Bài Đọc hôm nay muốn nói lên bổn phận của mọi tín hữu phải cùng nhau cộng tác trong việc rao giảng Tin Mừng. Trong Bài Đọc I, Phaolô liệt kê một danh sách dài những tín hữu đã cộng tác với ngài trong việc rao giảng Tin Mừng. Tất cả những gì Phaolô đạt được trong việc truyền giáo, họ cũng được chung hưởng phần thưởng, vì họ cũng đã góp công hay góp của trong đó. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu khuyên khán giả phải biết dùng tiền của cho dù bất chính để mua lấy bạn hữu; phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu. Những người ham thích tiền bạc như những người Pharisees là dại dột, vì chung cuộc họ sẽ mất tất cả.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Phaolô liệt kê những người đã cộng tác vào sứ vụ rao giảng Tin Mừng với ngài.

1.1/ Những người tín hữu giúp Phaolô rao giảng Tin Mừng: Nhìn vào danh sách những người Phaolô đã liệt kê, chúng ta có thể nhận ra những điều sau đây:

(1) Chị Prisca và anh Aquila được gọi là hai người bạn đồng hành thân thiết với Phaolô trong việc rao giảng Tin Mừng. Aquila là người Do-thái sinh tại Pontus, đến Rôma lập nghiệp, nhưng phải bỏ Rôma trốn sang Corintô vì phong trào bài Do-thái (Acts 18:14). Prisca còn được gọi là Priscilla, vợ của Aquila. Cả hai đều làm nghề chế tạo lều như Phaolô. Tại Corintô, Phaolô đã đến ở chung với họ để được giúp đỡ trong việc rao giảng Tin Mừng. Không chỉ mình Phaolô, mà còn các Hội Thánh trong dân ngoại cũng phải mang ơn hai người. Khác với quan niệm của nhiều người cho nhà ở của mình là nơi chỉ dành cho gia đình, hai vợ chồng luôn mở rộng cửa nhà cho việc đón tiếp các tín hữu và cử hành phụng vụ; nhiều cộng đoàn được thiết lập và nuôi dưỡng từ nhà của họ. Để làm được điều này, họ phải có niềm tin yêu vững mạnh vào Thiên Chúa và vào tha nhân.

(2) Phaolô không kỳ thị phụ nữ như nhiều người lầm tưởng, có ít nhất là 6 phụ nữ được liệt kê trong danh sách này. Ngoài Priscilla, còn có chị Maria, người đã vất vả nhiều vì anh em; rồi tới Junias, bà con và đã từng ngồi tù với Phaolô. Săn sóc sức khỏe cho những người rao giảng qua việc nấu ăn, thu dọn, mua sắm những thứ cần thiết là những điều mà bất cứ phụ nữ nào cũng làm được. Phaolô chắc chắn đã hưởng sự giúp đỡ từ những phụ nữ này.

(3) Ngay cả việc giúp Phaolô để thảo các Thư và gởi đi các nơi, lần đầu tiên được tiết lộ hôm nay: “Tôi là Tertius, người chép thư này, xin gửi lời thăm anh em trong Chúa.” Ngoài ra, trong danh sách bao gồm cả những người giàu có lẫn người nghèo khó. Mọi người đều có thể đóng góp tùy theo ân huệ Thiên Chúa ban cho họ.

1.2/ Lời chúc tụng sau cùng: Sau cùng, Phaolô tóm tắt những điều chính yếu mà ngài đã thảo luận trong thư: (1) Tin Mừng cần thiết cho mọi người để họ có thể đứng vững trong cuộc đời. (2) Trọng tâm của Tin Mừng là Đức Giêsu Kitô, con người phải tin vào Ngài thì mới được cứu độ. (3) Mầu nhiệm cứu độ được bắt đầu với dân tộc Do-thái, nhưng được mở rộng đến mọi người khi Đức Kitô tới. Điều này đã được các ngôn sứ tiên báo từ ngàn xưa rồi.

2/ Phúc Âm: Hãy học cho biết cách dùng tiền của đời này.

2.1/ Biết dùng tiền của: Người biết dùng tiền của sẽ không tiêu xài hoang phí vào những việc không cần thiết, nhưng biết dùng tiền để sinh ích lợi cho chính mình và cho người khác như:

(1) dùng tiền của để trau dồi các tài năng cần thiết cho cuộc sống như sách vở, học hành; hay có thể cho những người cần dùng nó bằng cách cung cấp học bổng hay các công trình nghiên cứu có lợi cho gia đình nhân lọai.

(2) dùng tiền của để giúp đỡ người nghèo khó: Tin Mừng Matthêu, chương 25 dạy: Những gì chúng ta làm cho những người khốn khổ là làm cho Thiên Chúa. Chúa Giêsu cũng tái xác nhận điều này: “Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu.”

2.2/ Hãy chứng tỏ lòng trung tín với Thiên Chúa qua việc dùng tiền của: Cuộc đời là bãi chiến trường để học hỏi và thử nghiệm, nó cũng là dịp để Thiên Chúa đánh giá con người:

– qua sự trung tín trong việc nhỏ: “Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn.”

– qua sự trung tín trong việc dùng những của cải bất chính: “Nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng tiền của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em?”

– qua sự trung tín trong việc dùng của cải người khác: Của đau con xót, con của mình đau hơn con của người: “Nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em?”

2.3/ Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ: Không giống như thời đại ngày nay, người nô lệ hay gia nhân thời xưa chỉ có thể phục vụ một chủ mà thôi. Cho dẫu ngày nay con người có thể làm tôi hai chủ, mức độ trung thành với hai chủ không bằng nhau: hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ.

Cũng vậy trong việc phục vụ Thiên Chúa: “Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi tiền của được.” Rất nhiều người suy nghĩ ngược lại với Chúa Giêsu: họ nghĩ họ có cách để phục vụ cả hai một lúc. Một ví dụ điển hình là người Pharisêu: “Họ vốn ham hố tiền bạc, nên nghe các điều ấy, thì cười nhạo Đức Giêsu.” Có những người vì ham hố kiếm tiền nên đã không còn thời giờ cho Thiên Chúa, ngay cả việc đi tham dự Thánh Lễ ngày Chủ Nhật.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Rao giảng Tin Mừng là bổn phận của mọi người: Nếu không có khả năng và thời giờ để trực tiếp rao giảng, chúng ta có bổn phận phải giúp của vào việc đào tạo các nhà rao giảng và tạo điều kiện thuận tiện cho họ chu toàn sứ vụ Thiên Chúa trao phó.

– Mọi của cải trên đời này là của Thiên Chúa trao ban cho chúng ta để xử dụng. Chúng ta không phải là chủ nhân, mà chỉ là người quản lý. Chúng ta phải biết xử dụng của cải Chúa ban đời này để sinh lợi ích cho mình và tha nhân, đồng thời tích trữ cho mình những lợi ích đời sau.

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP

****************