Ngày thứ sáu (13-09-2024) – Trang suy niệm

12/09/2024

Lời Chúa Hôm Nay

Thứ Sáu. Thánh Gioan Kim Khẩu

BÀI ĐỌC I: 1 Cr 9, 16-19. 22b-27

“Tôi đã nên mọi sự đối với tất cả mọi người, để làm cho mọi người được cứu rỗi”.

Bài trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, nếu tôi rao giảng Tin Mừng, thì không phải để làm cho tôi vinh quang, mà vì đó là một nhu cầu đối với tôi. Vô phúc cho tôi, nếu tôi không rao giảng Tin Mừng. Giả như nếu tôi tự ý đảm nhận việc ấy, thì tôi có công; nhưng nếu tôi bị ép buộc, thì tôi phải làm trọn nghĩa vụ đã giao phó cho tôi. Vậy thì phần thưởng của tôi ở đâu? Khi rao giảng Tin Mừng, tôi đem Tin Mừng biếu không, tôi không dùng quyền mà Tin Mừng dành cho tôi. Mặc dầu tôi được tự do đối với tất cả mọi người, tôi đã đành làm nô lệ cho mọi người, hầu thu hút được nhiều người hơn. Tôi đã nên mọi sự đối với tất cả mọi người, để làm cho mọi người được cứu rỗi. Tất cả những việc đó, tôi làm vì Tin Mừng để được thông phần vào lợi ích của Tin Mừng. Anh em không biết rằng những kẻ chạy trong vận động trường, thì mọi người đều chạy nhưng chỉ có một người đoạt giải đó sao? Cũng vậy, anh em hãy chạy sao để đoạt được giải. Mọi tay đua đều phải kiêng cữ đủ điều, và những kẻ ấy kiêng cữ để đoạt lấy triều thiên hay hư nát, còn chúng ta, chúng ta nhắm đoạt triều thiên không hay hư nát. Phần tôi cũng chạy như thế, chứ không phải chạy lẩn quẩn; tôi đấu võ, không phải như đấm vào không khí, nhưng tôi chế ngự thân xác, bắt nó tùng phục tôi, kẻo lỡ ra tôi giảng dạy cho kẻ khác, mà chính tôi phải bị loại ra chăng.

Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 83, 3. 4. 5-6. 12

Đáp: Ôi Chúa thiên binh, khả ái thay cung điện của Ngài (c. 2).

1) Linh hồn tôi khát khao và mòn mỏi, mong vào hành lang nhà Thiên Chúa. Tâm thần và thể xác tôi hoan hỉ tìm đến cùng Thiên Chúa trường sinh.

2) Đến như chim sẻ còn kiếm được nhà, và chim nhạn tìm ra tổ ấm, để làm nơi ấp ủ con mình, cạnh bạn thờ Chúa. Ôi Chúa là Thiên Chúa thiên binh, ôi Đại Vương và Thiên Chúa của con.

3) Ôi Thiên Chúa, phúc đức ai ngụ nơi nhà Chúa: họ sẽ khen ngợi Chúa tới muôn đời. Phúc thay người được Chúa nâng đỡ, họ tiến lên ngày càng thêm hăng hái.

4) Vì Thiên Chúa là thuẫn khiên, thành lũy. Thiên Chúa rộng ban ân sủng với vinh quang. Ngài không từ chối ơn lành với những ai sống sạch trong vô tội.

ALLELUIA: Ga 14, 23

All. All. – Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. – All.

PHÚC ÂM: Lc 6, 39-42

“Người mù có thể dẫn người mù được chăng?”

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này: “Người mù có thể dẫn người mù được chăng? Cả hai lại không sa xuống hố ư? Môn đệ không trọng hơn Thầy; nếu môn đệ được giống như Thầy, thì kể là hoàn hảo rồi. “Sao ngươi nhìn cái rác trong mắt anh em, còn cái đà trong chính mắt ngươi thì lại không thấy? Sao ngươi có thể nói với người anh em: ‘Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh’, trong khi chính ngươi không nhìn thấy cái đà trong mắt ngươi. Hỡi kẻ giả hình, hãy lấy cái đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi bấy giờ ngươi sẽ trông rõ để lấy cái rác khỏi mắt anh em ngươi”.

Đó là lời Chúa.

(Nguồn: UBPV/HĐGMVN, ấn bản 1973)

++++++++++++++++++

13/09/2024 – THỨ SÁU TUẦN 23 TN

Th. Gio-an Kim Khẩu, giám mục, tiến sĩ HT

Lc 6,39-42

XÉT LẠI CHÍNH MÌNH

“Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới?” (Lc 6,41)

Suy niệm: Trong cả bốn sách Phúc Âm, có đôi chỗ nói Chúa Giê-su khóc (x. Lc 19,41; Ga 11,35), đôi chỗ nói Chúa vui (Lc 10,21; Ga 15,11) nhưng tuyệt nhiên không có chỗ nào nói Chúa cười. Nhưng đừng vì thế mà vội cho rằng Chúa Giê-su không có óc hài hước châm biếm. Với phong cách một hoạ sĩ biếm, Chúa Giê-su đã mô tả chân dung xấu xí đến độ lố bịch của người đạo đức giả: mang cái xà to đùng chặn kín đôi mắt mà còn làm ra vẻ tinh tường săm soi cọng rác bé xíu trong mắt người anh em! Nhận ra mình tội lỗi đã là khó, nhận ra mình giả dối còn khó gấp bội, bởi vì người đạo đức giả lại cho mình đạo đức hơn ai hết, người giả dối lại nghĩ mình trung thực không ai bằng. Chúa Giê-su khiển trách những người giả hình, giả đạo đức bằng những lời có sức đánh động như thế, may ra họ thức tỉnh và nhận ra chân tướng của mình chăng!

Mời Bạn: Có khi nào bạn thấy mình thật buồn cười lố bịch khi soi mói bắt bẻ người khác về những chuyện nhỏ nhặt trong khi chính mình lại sa lầy trong những tội lỗi có khi rất nặng nề mà mình vẫn nhắm mắt làm ngơ? Các nhà hiền triết đều dạy rằng biết mình là khởi điểm của sự khôn ngoan. Các Ki-tô hữu soi mình trong tấm gương Lời Chúa để xét mình và sửa mình.

Chia sẻ: Biết tự trào về cái tôi xấu xí của mình là phương thế hữu hiệu để sửa chữa khuyết điểm của chính mình. Bạn có nhận thấy như vậy không?

Sống Lời Chúa: Luôn dành ít phút hồi tâm cuối mỗi ngày để xét mình dưới ánh sáng của Lời Chúa.

Cầu nguyện: Đọc kinh Ăn Năn Tội.

(5 Phút Lời Chúa)

++++++++++++++++++

Suy niệm và cầu nguyện

Suy niệm

Sống ở đời chúng ta liên tục phải đưa ra những phán đoán.
Có những phán đoán về người khác: đúng, sai, tốt, xấu.
Giáo dục một người là giúp người đó có được phán đoán khách quan.
Khi Đức Giêsu dạy các môn đệ đừng xét đoán (Lc 6, 37),
Ngài không bảo họ đừng đưa ra những phán đoán hay nhận định.
Ngài cũng không coi thường những phán quyết của quan tòa.
Đơn giản Ngài chỉ muốn chúng ta tránh một khuynh hướng dễ gặp,
đó là chỉ trích phê phán, bới lông tìm vết, đối với tha nhân.

Các môn đệ sẽ phải là những nhà lãnh đạo dân Chúa.
Họ không thể là những người dẫn đường mù lòa.
Chỉ với cặp mắt sáng, họ mới có thể chu toàn nhiệm vụ,
dẫn dắt những người còn trong bóng tối ra ánh sáng bình minh.
Nếu không, mù dắt mù, cả hai sẽ sa xuống hố (c. 39).
Người lãnh đạo sáng suốt là người biết mình,
biết cái mạnh, cái yếu, cái hay, cái dở của mình.
Họ phải thấy rõ cái xà, hay thậm chí cái rác nơi mắt mình.
Thiếu thái độ tự phê phán nghiêm túc, họ không thể dẫn dắt người khác.

“Hãy biết mình” là câu được khắc ở một đền thờ nổi tiếng bên Hy-lạp.
Như thế biết mình không phải là chuyện dễ.
Chẳng ai gần mình, hiểu rõ mình bằng mình.
Nhưng nhiều khi chẳng ai mù mờ về tôi bằng chính tôi.
Lắm khi tôi chạy trốn chính mình, không đủ can đảm để thấy sự thật.
Nói chung tôi không thích nhìn nhận những bóng tối và bóng mờ nơi tôi.
Thậm chí, cái xà nơi mắt tôi, mà tôi cũng không để ý (c. 41).
Tôi chỉ muốn thấy nơi mình toàn những điều trong sáng, tốt đẹp, giỏi giang.
Càng có địa vị cao, càng thành công nhiều, càng có uy tín,
tôi càng khó chấp nhận, khó thấy những nhược điểm của mình,
Những người dưới quyền cũng không dám góp ý,
nên tôi lại càng dễ nghĩ là mình đã thực sự hoàn hảo.

Chắc chúng ta phải giúp người khác lấy rác ra khỏi mắt,
vì họ khó tự mình lấy được, và thật khó chịu khi có rác trong mắt.
Nhưng phải làm điều đó với rất nhiều yêu thương và khiêm hạ,
bởi lẽ chúng ta biết mình cũng cần anh em giúp lấy rác khỏi mắt mình.
Đơn giản là phải thấy cái rác và cả cái xà trong mắt mình trước,
nhờ người lấy ra dùm, sau đó mới thấy rõ để đi giúp người anh em.
Giúp nhau lấy rác trong mắt nhau, giúp nhau thấy rõ hơn sự thật về mình,
đó là công việc bác ái thường ngày mà chúng ta làm cho nhau.
Như thế Hội Thánh của chúng ta sẽ gồm những người sáng mắt,
nhờ biết xin người khác lấy rác ra khỏi mắt mình, và giúp họ lấy rác của họ.

Cầu nguyện

Như thánh Phaolô trên đường về Ðamát,
xin cho con trở nên mù lòa
vì ánh sáng chói chang của Chúa,
để nhờ biết mình mù lòa mà con được sáng mắt.
Xin cho con đừng sợ ánh sáng của Chúa,
ánh sáng phá tan bóng tối trong con
và đòi buộc con phải hoán cải.

Xin cho con đừng cố chấp ở lại trong bóng tối
chỉ vì chút tự ái cỏn con.

Xin cho con khiêm tốn
để đón nhận những tia sáng nhỏ
mà Chúa vẫn gửi đến cho con mỗi ngày.

Cuối cùng, xin cho con hết lòng tìm kiếm Chân lý
để Chân lý cho con được tự do.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

(phutcaunguyen.net)

++++++++++++++++++

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên

13 THÁNG CHÍN

Chạm Đến Tận Nguồn Sự Sống

Đức Kitô là Đường bởi vì Người là Sự Thật. Chính Người là câu trả lời cuối cùng cho câu hỏi “Thiên Chúa là ai ?” Đây là lời chứng của Tông Đồ Gioan: “Không ai từng xem thấy Thiên Chúa. Nhưng người Con Một của Thiên Chúa, Đấng ở bên cạnh Chúa Cha, đã mạc khải về Ngài. ” (Ga 1,18)

Qua Mầu nhiệm Nhập thể, Đức Giêsu Kitô tỏ bày tình yêu, lòng quan tâm và thương xót của Thiên Chúa hằng sống. Và Người bày tỏ như thế trong tư cách là Con của Đức Maria – là Thiên Chúa làm người – bằng một cách thế mà loài người có thể hiểu được.

Chúng ta đạt đến Thiên Chúa qua sự thật về chính Thiên Chúa và qua sự thật liên quan đến tất cả những gì tồn tại ngoài Thiên Chúa: qua tạo vật, là đại vũ trụ; và qua con người, là tiểu vũ trụ. Chúng ta đạt đến Thiên Chúa qua sự thật được công bố bởi Đức Kitô và qua sự thật là chính Đức Kitô. Chúng ta đạt đến Thiên Chúa nơi Đức Kitô, Đấng không ngừng tuyên bố: “Ta là sự thật”.

Đạt đến Thiên Chúa qua sự thật là Đức Kitô, đó quả thật là đạt đến nguồn mạch của mọi sự sống. Đây là nguồn mạch sự sống vĩnh cửu vốn bắt đầu ngay trên trần gian này trong “sự mịt mù của đức tin”. Chúng ta chịu đựng sự mịt mù này cho đến khi chúng ta nhìn thấy Thiên Chúa diện đối diện trong ánh sáng vinh hiển của chính Ngài.

– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –

Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác

LIFT UP YOUR HEARTS

Daily Meditations by Pope John Paul II

+++++++++++++++++

Lời Chúa Trong Gia Đình

Ngày 13/9

Thánh Gioan Kim Khẩu, giám mục

Tiến sĩ Hội Thánh

1Cr 9, 16-19. 22b-27; Lc 6, 39-42.

LỜI SUY NIỆM: “Mù lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố? Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi.” (Lc 6,39-40).

          Trong đời sống của người Kitô hữu, chúng ta có Lời Chúa, và những giáo huấn của Giáo Hội, với sự giảng dạy của những người có thẩm quyền trong Giáo Hội. Chúng ta cần chăm chỉ học hỏi để thấu hiểu những đạo lý, chứ đừng tự mò mẫm, để rồi đem ra trao đổi với nhau, điều này rất nguy hiểm và tai hại cho đời sống thể xác cũng như về mặt tâm linh và sẽ có ảnh hưởng xấu cho cả hai.

          Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con luôn ghi nhớ lời Chúa cảnh cáo hôm nay: “Mù lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố? Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi.” (Lc 6,39-40). Để luôn phải học hỏi Kinh Thánh với những người có trách nhiệm trong Giáo Hội để chúng con không phải hiểu cách sai lạc nhưng được có đức tin vững mạnh. Amen.

Mạnh Phương

+++++++++++++++++

Gương Thánh Nhân

NGÀY 13-09 THÁNH GIOAN KIM KHẨU – GIÁM MỤC, TIẾN SĨ HỘI THÁNH. (347 – 407)

Thánh Gioan Kim Khẩu sinh tại Antiôchia nước Syria, năm 347, cha Ngài là một sĩ quan quân đội, đã qua đời ít lâu sau khi Ngài sinh ra. Mẹ Ngài goá bụa vào tuổi đôi mươi đã từ khước tái hôn để dành trọn tình mẫu tử vào việc giáo dục con cái. Vì vậy thánh nhân liên tiếp được hướng dẫn sống đời cầu nguyện thinh lặng. Gioan còn được mẹ ký thác cho Libaniô, nhà hùng biện thời đó, dạy cho thuật ăn nói. Thánh nhân nhanh chóng bắt kịp rồi qua mặt thầy về khoa này. Một ngày kia, khi đọc bài tập của Gioan, Libanio đã phải thốt lên : – “Phúc cho những hoàng đế nào được tán tụng như vậy”.

Hai mươi tuổi, Gioan đã biện hộ trứơc tòa án với một tài năng đặc biệt khiến nhiều người thán phục. Gioan một thời gian đã để mình bị lôi cuốn theo nhiệt tình của dân chúng. Nhưng rồi Ngài đã sớm nhận ra mối nguy của danh vọng và dứt khoát giã từ pháp đình để tự hiến cho Thiên Chúa. Sau khi học thánh kinh, Ngài theo thánh Meletô (+381). Giám mục Antiochia, là đấng đã dạy dỗ, rửa tội và phong cho Ngài tác vụ đọc sách.

Năm 374, thánh Gioan ẩn mình trong miền núi Syria, thụ giáo với tư sĩ thánh thiện trong 4 năm. Sau đó Ngài ẩn mình trong một hang đá hai năm để cầu nguyện và học hỏi Kinh thánh. Ngã bệnh vì cuộc sống quá khắc khổ, Ngài trở lại Antiochia và được thánh Melatiô phong chức phó tế năm 318. Năm 386, Ngài thụ phong linh mục và bắt đầu giảng dạy, một phận vụ lúc ấy chỉ do các giám mục phụ trách. Suốt 38 năm, tài lợi khẩu của Ngài thật đăc biệt có sức lôi cuốn cả dân thành Antiochia.

Ngày 26 tháng 2 năm 398, thánh Gioan được tấn phong giám mục thành Constantinople. Ngài mau mắn sửa đổi lại tòa giám mục. Bán của cải, Ngài phân phát cho người nghèo khó và xây dựng một nhà thương, Ngài lo lắng nhổ tận gốc rễ những lạm dụng trong giáo đoàn. Với tất cả sự hùng biện, Ngài công kích những vô kỷ luật xa hoa, ngay tại triều đình. Bà vận động chống lại thánh nhân.

Ngài nói : – “Hãy nói với Hoàng Hậu rằng: Gioan Kim Khẩu chỉ sợ có một điều, không phải lưu đày tù tội, cũng không phải nghèo túng và phải chết đi nữa, mà chỉ sợ phạm tội thôi”.

Và Ngài đã bị lưu đày nơi Cucuusus ở Armenia. Đức giám mục tại đó tiếp đón Ngài nồng hậu. Đức giáo hoàng Innocentê I, gởi đặc sứ tới Constantinople triệu tập một công đồng để dàn xếp nội vụ. Nhưng các thành viên bị tống giam và thánh Gioan Kim Khẩu còn bị lưu đầy đi xa hơn nữa. Lúc ấy Ngài đã già nua. Cuối cùng Ngài bị bất tỉnh và được đưa vào nguyện đường thánh Basiliô gần miền Cappadocia. Nơi đây sau khi chịu các phép bí tích cuối cùng,

Ngài qua đời ngày 14 tháng 9 năm 407. Năm 438 xác thánh nhân được long trọng rước về Constantinople. Vị tân hoàng đế và em gái ông đã hối hận vì tội lỗi của cha mẹ họ.

Kim Khẩu có nghĩa là miệng vàng. Tài lợi khẩu và việc rao giảng đã khiến cho thánh nhân xứng đáng mang danh hiệu này. Tên Ngài cũng dính liền với phụng vụ thánh Gioan Kim Khẩu, thịnh hành ở Đông phương.

Tuy nhiên thánh nhân nổi tiếng vì chính con người của Ngài hơn là tài giảng thuyết. Ngài là một khuôn mặt có ảnh hưởng lớn lao và sống động thời đó. Qua các bài giảng của Ngài, chúng ta thấy phản ảnh một con người nhẫn nại và đầy sức sống. Qua các tác phẩm và nhất là qua các thư từ của Ngài, ngày nay chúng ta có được cảm giác sống động thế nào là một con người đầy nhân bản.

(daminhvn.net)

+++++++++++++++++

13 Tháng Chín

Bộ Lông Chồn

Tại những khu rừng ở miền Bắc Âu, có một loại chồn rất đẹp. Vào mùa hạ, lông chồn màu nâu nhạt. Nhưng vào mùa đông, lông chồn bỗng đổi màu và mang sắc trắng như tuyết, trừ có đầu và đuôi chồn vẫn giữ nguyên màu đen. Có lẽ do một bản năng kỳ lạ nào đó, những con chồn này giữ gìn bộ lông đẹp đẽ của mình rất cẩn thận. Chúng không bao giờ để thân thể dính bụi đất dơ bẩn.

Những người thợ săn Âu châu biết được đặc tính kỳ lạ này. Do đó, thay vì đặt bẫy để bắt chồn, họ đi tìm những khe đá hoặc gốc cây nơi chồn cư ngụ, rồi bôi nhựa đường lên. Sau đó, họ thả chó ra để bắt đầu săn đuổi. Những con chồn bị đuổi vội chạy về chỗ ở. Nhưng khi thấy nơi ở của mình bị hoen ố, chúng không chịu vào ẩn núp. Chúng đành chịu đương đầu với nguy hiểm và ngay cả sự chết, hơn là để thân thể hóa ra hoen ố…

Ðối với giống chồn đẹp đẽ trên đây, sự trong sạch còn quý hơn cả mạng sống: chúng sẵn sàng chiến đấu và chết hơn là để cho thân thể phải ra hoen ố.

Cuộc sống của người Kitô chúng ta cũng phải như thế. Ðược tái sinh trong Ðức Kitô Phục Sinh, mỗi người Kitô chúng ta được khoác lên chiếc áo trắng tinh tuyền. Chiếc áo trắng ấy, như lời khuyên của Giáo Hội trong ngày chúng ta chịu Phép Rửa, chúng ta phải mang nó tinh tuyền cho đến ngày ra trước mặt Chúa…

Cuộc sống nào cũng có chiến đấu. Cạm bẫy giăng mắc đầy các lối đi của chúng ta. Người Kitô không vì một chút lợi lộc, một chút an toàn giả hiệu để làm hoen ố chiếc áo tâm hồn của mình.

(Lẽ Sống)

++++++++++++++++++

Lời Chúa Mỗi Ngày

Thứ Sáu – Tuần 23 – Thường Niên 

Bài đọc: I Cor 9:16-19, 22-27; Lk 6:39-42.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Cách lãnh đạo.

Các Bài đọc hôm nay tập trung vào những người lãnh đạo tôn giáo nhưng vẫn có thể mở rộng để áp dụng cho tất cả mọi người. Để rao giảng Lời Chúa có hiệu quả, trước hết và trên hết người rao giảng cần biết mình trong mối tương quan với Chúa, sau đó người rao giảng cần biết tha nhân với những điểm mạnh cũng như điểm yếu của họ.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Ơn gọi rao giảng của Phaolô.

Biến cố Damascus đã ghi đậm trong cuộc đời thánh nhân đến nỗi ngài luôn luôn nhìn lại biến cố này để đánh giá những việc mình làm. Trong biến cố đó, Phaolô đang trên đường bách hại các tín hữu, nhưng Chúa đã thay đổi hòan tòan cuộc đời ông bằng cách chọn ông để rao giảng Tin Mừng cho Dân Ngọai. Đó là lý do tại sao người nói hôm nay: “Thật vậy, đối với tôi, rao giảng Tin Mừng không phải là lý do để tự hào, mà đó là một sự cần thiết bắt buộc tôi phải làm. Khốn thân tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng! Tôi mà tự ý làm việc ấy, thì mới đáng Thiên Chúa thưởng công; còn nếu không tự ý, thì đó là một nhiệm vụ Thiên Chúa giao phó.”

Vì không tự ý xin để rao giảng Tin Mừng nên Phaolô tìm cách khác để lập công. Ngài từ chối để hưởng thụ những đặc quyền dành cho người rao giảng Tin Mừng như Chúa nói “thợ làm việc đáng hưởng công.” Ngài vừa rao giảng Tin Mừng vừa kiếm ăn với sức lao động của mình. Hơn nữa, ngài còn nhiệt thành hy sinh chịu đựng tất cả để Tin Mừng được lan rộng khắp nơi.

Rao giảng Tin Mừng không thuần túy chỉ nói những gì đã học được rồi để mặc người nghe muốn làm gì thì làm. Để việc rao giảng Tin Mừng có hiệu quả, người rao giảng cần biết người nghe với tất cả các ưu và khuyết điểm của họ. Chẳng hạn nơi cộng đòan Hy-Lạp ở Corintô, thánh Phaolô biết họ rất mở lòng để tiếp nhận những điều hay, nhưng cũng đã bị ảnh hưởng nhiều bởi lối sống tình dục thác lọan. Vì thế, ngài phải nghiên cứu cách rao giảng làm sao để thuyết phục các tín hữu không những chỉ tin vào Chúa Kitô mà còn sẵn sàng sửa đổi các nết xấu sao cho thích hợp với đòi hỏi của Tin Mừng: “Tôi đã trở nên yếu với những người yếu, để chinh phục những người yếu. Tôi đã trở nên tất cả cho mọi người, để bằng mọi cách cứu được một số người. Vì Tin Mừng, tôi làm tất cả những điều đó, để cùng được thông chia phần phúc của Tin Mừng.”

2/ Phúc Âm: Sửa mình trước khi sửa người.

Vì khán giả không chỉ có hai tai nhưng còn hai mắt để nhìn, nên những người lãnh đạo bị đòi hỏi không chỉ rao giảng bằng lời nói mà còn bằng hành động. Để việc rao giảng có hiệu quả, người lãnh đạo cần chứng minh điều mình rao giảng với các việc làm của mình, và việc làm tốt dễ tác động trên khán giả hơn những lời khôn ngoan của họ. Tuy nhiên, như Chúa Giêsu nhận định: “Các người Kinh-sư và Biệt-phái ngồi trên tòa Môisê giảng dạy, hãy nghe những gì họ rao giảng, nhưng đừng làm những gì họ làm, vì họ nói mà không làm.” Nếu không tìm được người rao giảng hòan tòan thì những người rao giảng chỉ bằng lời nói vẫn có giá trị tối thiểu của họ.

Không ai có thể cho cái mình không có, và không ai có thể sửa lỗi người khác khi chính mình cũng có những khuyết điểm đó. Nhiều khi những khuyết điểm của mình còn to lớn nặng nề hơn là khuyết điểm của người mình muốn sửa, như ví dụ Chúa đưa ra hôm nay: “Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới?” Trước khi sửa lỗi tha nhân cần phải sửa mình trước. Điều làm cho nhiều người dễ chỉ trích và sửa dạy tha nhân là họ không chịu xét mình để nhận ra những khuyết điểm của họ, nên dễ cho là họ thánh thiện hơn những người khác. Họ cần biết là không thể giấu được tất cả mọi người và nhất là không bao giờ giấu được Thiên Chúa, Đấng biết rõ tất cả các tội lỗi của mọi người.

Để việc sửa lỗi người có hiệu quả người lãnh đạo cần biết tha nhân, biết ưu và khuyết điểm của họ, và biết lý do cùng hòan cảnh đưa đến dịp phạm tội, và nhất là biết kiên nhẫn để sửa dạy. Lại một lần nữa, bằng việc luôn luôn xét mình, người lãnh đạo nhận ra chính mình đã phải cố gắng chừng nào để thắng vượt được tội lỗi và những thói quen xấu; điều này sẽ giúp họ dễ thông cảm với tha nhân và kiên nhẫn trong việc sửa lỗi.

Chúa cảnh cáo nguy hiểm của những nhà lãnh đạo đui mù: “Mù mà lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố?” Người lãnh đạo đui mù không nhận mình đui mù còn nguy hiểm hơn; khi sa xuống hố họ lại còn đổ tội cho người dưới quyền họ.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Mỗi người chúng ta đều mang trong mình những ưu và khuyết điểm, những tính tốt và xấu. Để phát triển gia đình và cộng đòan, người lãnh đạo cần nhận ra tất cả những điều này, để biết dùng những ưu điểm và tính tốt trong việc xây dựng cộng đòan; cũng như biết cách đề phòng và sửa sai những khuyết điểm và tội lỗi để cộng đòan ngày càng tốt đẹp hơn.

– Trước khi có thể biết và sửa người, mọi người cần biết và sửa mình trước. Việc luôn nhìn lại quá khứ để nhận ra những lỗi lầm mình đã phạm và tiến trình tự sửa để trở nên tốt sẽ giúp các nhà lãnh đạo sáng suốt để nhận ra những lầm lỗi của những người dưới quyền mình và kiên nhẫn để sửa sai họ.

– Tiến trình lãnh đạo cần theo thứ tự như sau: (1) Nhìn nhận mọi người đều có ưu và khuyết điểm; (2) Biết ưu và khuyết điểm của mình; và (3) Biết dùng ưu điểm và kiên nhẫn sửa chữa khuyết điểm của tha nhân. 

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP

****************