Ngày thứ tư (25-08-2021) – Trang suy niệm

24/08/2021

Lời Chúa Hôm Nay

Thứ Tư Tuần XXI Mùa Thường Niên Năm lẻ

BÀI ĐỌC I:    1 Tx 2, 9-13

“Chúng tôi làm việc ngày đêm để rao giảng Tin Mừng giữa anh em”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Thêxalônica.

Anh em thân mến, anh em vẫn còn nhớ đến công lao khó nhọc của chúng tôi: chúng tôi phải làm việc ngày đêm để khỏi trở nên gánh nặng cho một ai trong anh em, khi chúng tôi rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa giữa anh em. Chính anh em là nhân chứng và cả Thiên Chúa cũng làm chứng: chúng tôi ăn ở thánh thiện, công chính và không đáng trách điều gì đối với anh em là những kẻ đã tin. Như anh em biết, chúng tôi đối xử với mỗi người trong anh em như cha đối xử với con cái mình, khi chúng tôi khuyên răn, khích lệ và van nài anh em hãy ăn ở sao cho xứng đáng với Thiên Chúa, Đấng đã kêu gọi anh em vào hưởng nước trời và vinh quang của Người.

Bởi thế, chúng tôi không ngừng cảm tạ Thiên Chúa, vì khi anh em nhận lãnh lời Thiên Chúa do chúng tôi rao giảng, anh em đã nhận lãnh lời ấy không phải như lời của người phàm, mà như lời Thiên Chúa, và thực sự là thế, lời đó hoạt động trong anh em là những kẻ đã tin. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 138, 7-8. 9-10. 11-12ab

Đáp: Lạy Chúa, Ngài thăm dò và biết rõ con (c. 1a).

Xướng:

1) Con đi đâu để xa khuất được thần linh của Chúa? Con trốn đâu cho khỏi thiên nhan Ngài? Nếu con leo được lên trời, thì cũng có Ngài ngự đó; nếu con nằm dưới âm phủ, thì đấy cũng có mặt Ngài. – Đáp.

2) Nếu con mượn đôi cánh của hừng đông, và bay đến cư ngụ nơi biên cương biển cả, tại nơi đấy cũng bàn tay Chúa dẫn dắt con, và tay hữu Ngài nắm giữ con. – Đáp.

3) Nếu con nói: “Phải chi sự tối tăm che phủ, và sự sáng trở thành đêm bao quanh con”, thì đối với Ngài sự tối sẽ không có tối, và đêm sẽ sáng sủa như ban ngày. – Đáp.

ALLELUIA: Pl 2, 15-16

Alleluia, alleluia! – Anh em hãy tích trữ lời ban sự sống, anh em hãy chiếu sáng như những vì sao ở giữa thế gian. – Alleluia. 

PHÚC ÂM: Mt 23, 27-32

“Các ngươi là con cháu những kẻ đã giết các tiên tri”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Khốn cho các ngươi, hỡi những luật sĩ và biệt phái giả hình: vì các ngươi giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ tốt đẹp, nhưng bên trong đầy xương kẻ chết và mọi thứ dơ nhớp. Các ngươi cũng thế, bên ngoài, các ngươi có vẻ là người công chính, nhưng bên trong, các ngươi đầy sự giả hình và gian ác. Khốn cho các ngươi, hỡi những luật sĩ và biệt phái giả hình, các ngươi xây đắp phần mộ các tiên tri, trang hoàng mồ mả những người công chính, và các ngươi nói rằng: ‘Nếu chúng tôi sống thời cha ông chúng tôi, ắt chúng tôi không thông đồng với các ngài trong việc đổ máu các tiên tri’. Vì thế, các ngươi tự chứng thực các ngươi là con cháu những kẻ đã giết các tiên tri. Vậy các ngươi cứ đong cho đầy đấu của cha ông các ngươi”. Đó là lời Chúa.

(thanhlinh.net)

++++++++++++++++++

25/08/2021 – THỨ TƯ TUẦN 21 TN

Th. Lu-y

Mt 23,27-32

MỒ MẢ TÔ VÔI!

“Các người giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô uế.” (Mt 23,27)

Suy niệm: Hoạt động quảng cáo là một phần của đời sống hiện đại. Nó cần thiết cho cả kẻ bán lẫn người mua. Có ‘khoe’ hàng thì thiên hạ mới biết mà tìm mua chứ? Nhưng quảng cáo rất thường bị lạm dụng, đến mức người ta thổi phồng quá sự thật về chất lượng của một món hàng hay một dịch vụ, khiến nhiều kẻ ngây thơ bị lừa, dẫn đến bực tức và nghi ngờ… Khổ nỗi, vì dễ ‘xiêu lòng’ trước những nét ấn tượng bên ngoài (của quảng cáo), rất nhiều người trong chúng ta cứ tiếp tục bị lừa như thế hết lần này đến lần khác! Giả hình, xét cách nào đó, cũng là một dạng lạm dụng quảng cáo, nhưng còn tệ hại hơn nhiều, vì ở đây người ta bị đánh lừa không phải về phẩm chất của một món hàng mà là về phẩm chất của một con người. Đây là thói giả hình của những người Pha-ri-sêu mà Đức Giê-su ví với “mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy… mọi thứ ô uế.”

Mời Bạn: Nhìn ngắm Đức Giêsu và nhận ra Người dị ứng với thói giả hình biết bao. Bạn hãy tháo gỡ bớt những lớp mặt nạ đang còn dính nơi mình, để sống chân thành, khiêm tốn, thoải mái và tự do hơn.

Chia sẻ: “Này, ngươi giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp nhưng bên trong đầy mọi thứ ô uế.” Bạn cảm nghĩ gì nếu lúc này Chúa gọi thẳng tên bạn và nói như thế?

Sống Lời Chúa: Chúng ta thường xuyên ý thức mình đang sống trước sự hiện diện của Chúa, Đấng thấu suốt tâm can, để không sống giả hình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết Chúa, xin cho con biết con…

(5 Phút Lời Chúa)

++++++++++++++++++

Suy niệm và cầu nguyện

Suy niệm

Thầy Giêsu là người tìm thấy Philípphê và gọi anh đi theo (Ga 1, 43).
Sau khi gặp Thầy, Philípphê đi tìm Nathanaen.
Ông rủ bạn mình đến gặp Thầy Giêsu.
Nathanaen không được nhắc tên trong mọi danh sách nhóm Mười Hai.
Vào thế kỷ thứ 9, có người coi Nathanaen là Batôlômêô,
lý do vì trong mọi danh sách, Batôlômêô là tên luôn đi ngay sau Philípphê.
Chúng ta không chắc Nathanaen có phải là Batôlômêô không.
Nhưng điều đó không quan trọng mấy.
Dù sao Nathanaen cũng là một người môn đệ đã theo Thầy Giêsu,
và đã có mặt trong nhóm gặp Đấng phục sinh bên bờ hồ (Ga 21, 2).
Bài Tin Mừng hôm nay cũng có thể cho ta thấy ít nhiều
về khuôn mặt của vị tông đồ mà chúng ta mừng kính.

Sau khi được Thầy Giêsu tìm thấy và mời : “Anh hãy theo tôi” (c. 43).
Philípphê đã theo Thầy và hẳn đã ở lại với Thầy một thời gian.
Chính sự gần gũi và quen biết này
đã khiến ông tin Thầy là Đấng được tất cả Sách Thánh nói tới (c. 45).
Trong niềm vui sướng, Philípphê tìm thấy Nathanaen, và khoe :
“Chúng tôi đã tìm thấy Đấng mà sách Luật Môsê và các ngôn sứ nói tới.”
Đấng ấy có tên là Giêsu, có cha là Giuse, có quê ở Nadarét.
Với một chút thành kiến, Nathanaen đã không thể tin được chuyện này.
Một ngôi làng vô danh như Nadarét, làm sao có thể sinh ra điều tốt được ?
Nhưng Philípphê không chịu bỏ cuộc, ông tiếp tục mời gọi bạn mình,
như Đức Giêsu đã mời hai môn đệ đầu tiên: “Hãy đến mà xem” (cc. 39. 46).
Cuối cùng Nathanaen đã nhận lời, đã đến và đã xem thấy.

Cuộc hạnh ngộ diễn ra giữa Thầy Giêsu với Nathanaen.
Bằng cái nhìn thấu suốt, Thầy nhận ra cái tốt đẹp nơi con người anh :
“Đây là một người Ítraen đích thật, nơi anh không có gì gian dối” (c. 47).
Quả là một lời khen bất ngờ đối với Nathanaen, người mới gặp Thầy lần đầu.
Anh ngỡ ngàng khi thấy Thầy biết rõ bề sâu của lòng mình.
“Làm sao Ngài lại biết tôi ?” (c. 48).
Làm sao Ngài biết tôi là người không thích quanh co, gian dối ?
Đức Giêsu bảo Ngài đã thấy anh dưới cây vả, trước khi Philípphê gọi anh.
Nathanaen nhanh chóng tuyên xưng niềm tin vào Thầy Giêsu (c. 49).
Và Thầy hứa sẽ cho anh thấy trời mở ra để trò chuyện với con người.
Thầy như cái thang bắc từ trời, để các thiên thần lên xuống (c. 51),
để Thiên Chúa và con người gặp  nhau.

Như Nathanaen, chúng ta cũng trở nên môn đệ nhờ có người giới thiệu.
Chỉ ai đã thực sự gặp mới hăng hái đi giới thiệu Chúa với người khác.
Chúa Giêsu hôm nay vẫn qua người khác mà gọi tôi theo Ngài.
Nhưng cuối cùng chính tôi vẫn phải gặp mặt Ngài và để Ngài chinh phục.
Dần dần Ngài dắt tôi vào mầu nhiệm của con người Ngài.
Ngài là Giêsu Nadarét, con ông Giuse, và là chính Con Thiên Chúa
Ngài là chiếc thang đưa tôi từ đất lên mà gặp gỡ trời cao.
 

Lời nguyện
Lạy Chúa,
Khi đến với Chúa
Con tháo bỏ đôi giày: những tham vọng của con
Con cởi bỏ đồng hồ: thời khóa biểu của con,
Con đóng lại bút viết: các quan điểm của con,
Con bỏ xuống chìa khóa: sự an toàn của con,
Để con được ở một mình với Ngài,
Lạy Thiên Chúa duy nhất và chân thật.

Sau khi được ở với Ngài,
Con sẽ xỏ giày vào
Để đi theo đường của Chúa,
Con sẽ đeo đồng hồ
Để sống trong thời gian của Chúa,
Con sẽ đeo kính vào
Để nhìn thấy thế giới của Chúa,
Con sẽ mở bút ra
Để viết những tư tưởng của Chúa,
Con sẽ cầm chìa khóa lên
Để mở những cánh cửa của Chúa.
Graham Kings

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

(phutcaunguyen.net)

++++++++++++++++++

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên

25 THÁNG TÁM

Một Kế Hoạch Hoạt Động Mục Vụ

Đâu là ý nghĩa của cuộc họp Thượng Hội Đồng bất thường 1985? Hai mươi năm sau ngày bế mạc Công Đồng, thật hữu ích – hay đúng hơn, thật cần thiết – việc nhìn lại chiều hướng của Giáo Hội. Điều này càng đặc biệt đúng bởi vì chúng ta đã chứng kiến một số xu hướng hay những giải thích về Vatican II có thể dẫn chúng ta đi lạc ra khỏi con đường đã được Công Đồng hoạch định cho chúng ta.

Và đó chính là chỉ nam căn bản cho kỳ Thượng Hội Đồng, một biến cố thu hút rất nhiều sự chú ý của giới truyền thông và chiếm được sự quan tâm lớn lao của công luận. Như tôi đã nhấn mạnh vào dịp bế mạc kỳ Thượng Hội Đồng, tinh thần tập thể của các giám mục được biểu lộ một cách đặc biệt đậm nét trong tiến trình của kỳ Thượng Hội Đồng.

Trong biến cố quan trọng này, chúng ta đã trông thấy Giáo Hội – qua các giám mục – đã qui tụ lại để tái xác nhận công cuộc to lớn của Công Đồng Vatcan II. Hai mươi năm sau khi Vatican II bế mạc, các giám mục tụ họp lại để xem xét các kết quả của Công Đồng, để xem Giáo Hội đã triển khai những sáng kiến và những chỉ dẫn của Vatican II như thế nào suốt hai thập kỷ qua. Chúng ta nhận thấy cần phải dừng lại để suy tư – nhờ đó có thể đánh giá một cách khách quan tình trạng của Giáo Hội trong ánh sáng của Lời Chúa và với sự giúp đỡ của ơn Chúa.

Chúng ta đã qui tụ lại với sự tỉnh thức mới mẻ trong Thánh Thần để chúng ta có thể nhận ra “các dấu chỉ của thời đại” và phác họa một kế hoạch hoạt động mục vụ dựa theo tinh thần hàm chứa trong các văn kiện Công Đồng. Chúng ta muốn nhận ra những gì mình đã thực sự đạt được và những bước nào còn phải được xúc tiến để thực hiện công cuộc lớn lao này của Giáo Hội.

– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –

Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác

LIFT UP YOUR HEARTS

Daily Meditations by Pope John Paul II

+++++++++++++++++

Lời Chúa Trong Gia Đình

NGÀY 25/8

Thánh Luy và Thánh Giuse Calasanz, linh mục

1Tx 2, 9-13; Mt 23, 27-32.

LỜI SUY NIỆM: “Khốn cho các ngươi, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các ngươi như mồ mã tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ thứ mọi ô uế”.

          Chúa Giêsu đang lên án những kinh sư giả hình, bởi vì những giả hình của họ chỉ là vẻ đẹp bên ngoài; chỉ đánh lừa được những người chung quanh một khoảng thời gian, đến khi người ta phát hiện sẽ đưa đến một hậu quả tai hại là nảy sinh sự nghi ngờ nơi cả những người có thành tâm thiện chí và trung thực.

          Lạy Chúa Giêsu. Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn khắc ghi trong tâm trí của mình những câu “Khốn cho các ngươi”. Để không sống giả hình cả trong lời nói cũng như trong việc làm. 

Mạnh Phương

+++++++++++++++++

Gương Thánh Nhân

Ngày 25-8: Thánh LUY

(1214 – 1270)

Thánh Luy sinh ngày 25 tháng 4 năm 1214. Cha Ngài là vua Luy VIII và mẹ Ngài là bà Blanche de Castille. Ngài được rửa tội tại Poissy. Để ghi nhớ ơn phúc rửa tội, Ngài thường ký tên là Luy de Poissy.

Ngay từ tuổi ấu thơ, Luy đã được hấp thụ từ nơi người mẹ thánh thiện và đầy nghị lực một nền giáo dục hoàn hảo. Chúng ta sẽ còn nhớ mãi lời khuyên mà người mẹ đạo đức đã nói với con mình: – Con ơi, mẹ yêu con trên hết mọi sự, nhưng mẹ thà thấy con chết ngay bây giờ trước mặt mẹ, còn hơn thấy con phạm một tội trọng mất lòng Chúa.

Năm Luy lên 12 tuổi vua cha từ trần, sau 3 năm trị vì. Ngài lên nối ngôi cha. Vì từ nhỏ tuổi mẹ Ngài nắm quyền nhiếp chính. Để bảo đảm, vị thái hậu tinh tế này đã đưa con tới Reims để được phong vương ngày 01 tháng 12 năm 1226. Nhưng điều bà tiên đoán đã xảy ra. Nhiều lãnh Chúa đã chống lại quyền cai quản của thái hậu. Họ không tới dự lễ phong vương. Trong hoàn cảnh này, thái hậu Blanche đã tỏ ra có tâm hồn cương nghị, quyết đương đầu với mọi thử thách. Cũng trong thời gian đầy sóng gió này, ưu tư lớn lao nhất của bà là huấn luyện lòng đạo đức cho người con yêu quí của mình.

Năm lên 20 tuổi, Luy vâng lời mẹ kết hôn với quận công Marguerite miền Provence. Quận công cũng là người nổi tiếng về lòng đạo đức, tinh thần và sắc đẹp. Châm ngôn của nàng là:

– Hoàng hậu của trần gian nhưng là tớ nữ của trời cao.

Năm sau, khi tới tuổi trưởng thành, Luy lãnh lấy quyền cai quản quốc gia. Những người nặng tinh thần thế tục, nghĩ rằng một khi thoát ách của thái hậu, Luy sẽ thông minh theo nếp sống lạc thú xa hoa. Họ lầm. Vua thánh Luy lại càng tỏ ra đạo đức hơn. Hàng ngày Ngài trung thành đọc kinh nhật tụng, tham dự thánh lễ và thăm viếng các nhà thương. Ngoài những ngày giữ chay theo luật buộc, Ngài ăn chay suốt mùa vọng, mọi thứ sáu trong năm và mọi ngày vọng mừng Đức Mẹ.

Có người kêu trách nếp sống đạo đức của Ngài, lấy lẽ rằng nó làm hại cho việc nước. Thánh nhân trả lời: – Nhiều người kỳ cục quá, họ cho việc siêng năng cầu nguyện của ta là một trọng tội và rồi họ sẽ chẳng nói năng gì nếu ta để giờ đi săn bắn vui chơi.

Đi đôi với lòng đạo đức, vua thánh Luy còn bày tỏ lòng thương người một cách đặc biệt. Mỗi chiều thứ bảy, Ngài có thói quen rửa chân cho một số người nghèo khổ tật bệnh và mời họ ăn cơm do chính Ngài thủ tiếp. Vị đại thần bực bội vì thói quen này. Một lần kia Ngài hỏi ông: – Một là bị phong cùi, hai là phạm một tội trọng ngươi chọn đàng nào ?

Viên quan trả lời : – Hạ thần thích 30 tội trọng hơn là bị cùi

Và vua trả lời : – Ngươi dại dột quá, nhà ngươi không biết rằng: còn có một bệnh nào ghê tởm bằng tội trọng, vì phạm tội trọng thì giống hệt như quỉ sứ.

Lòng quảng đại của Vua Luy còn lan rộng tra ngoài biên giới quốc gia. Vua Baudoin II, hoàng đế Contantinôple xin vua Luy trợ giúp và để đền ơn, ông đã biếu cho thánh Luy những báu vật liên quan đến cứu thế, như mão gai mà quân lính đã đội đầu Chúa Giêsu.

Thần dân dưới quyền vua thánh thiện được hưởng an bình thịnh vượng. Dầu vậy ngay vào năm 1242, Hugues de Lusingan nổi loạn, chống lại nhà vua, với sự trợ giúp của đứa con ghẻ là Henry III, vua nước Anh Vua Luy tỏ ra là một người có khả năng lãnh đạo, Ngài đã dẹp tan cuộc nổi loạn với chiến thắng ở Taillebourg.

Cùng với chí can trường, vua Luy còn triệu tập đoàn binh thánh giá hai năm sau đó. Cuộc xuất chinh mang lại thành quả ban đầu với chiến thắng tại Damietta, miền Châu thổ sông Nil. Nhưng vào tháng 4 năm 1250 Ngài trở thành kẻ chiến bại và bị bắt làm tù binh. Được thả, thánh nhân qua Palestina cho đến khi mẹ Ngài qua đời ngày 26 tháng 11 năm 1252, Ngài mới trở về tiếp tục công cuộc trị nước.

10 năm sau, vua Luy xuất chinh lần thứ hai. Tháng 7 năm 1270 Ngài cùng binh sĩ từ Aigues Mortes tới Africa. Nhưng ít tuần sau đó, Ngài mắc bệnh đậu lào và qua đời tại Tunis ngày 15 tháng năm 1270. Một đời sống với Chúa, thánh Luy đã chết trong bình an với lời nguyện dâng mình: – Con tiến vào nhà Chúa, con sẽ tôn thờ Chúa trong thánh điện Ngài và con sẽ tôn vinh danh Chúa.

(daminhvn.net)

+++++++++++++++++

25 Tháng Tám

Giấc Mơ Của Một Thi Sĩ

Thi sĩ Sully Prudhomme, người Pháp đã có lần tưởng tượng ra một giấc mơ như sau:

Ông mơ thấy một nhà nông bảo ông hãy cầm cày lấy đất, trồng lấy lúa, gặt lấy thóc, làm lấy gạo mà ăn. Ông mơ thấy người thợ dệt bảo ông hãy đánh lấy chỉ, dệt lấy áo mà mặc. Ông mơ thấy người thợ nề bảo ông hòa lấy vữa, xây lấy nhà mà ở. Còn gì nữa? Ông đã thấy mọi người bỏ ông, xa lánh ông, để ông trơ trọi với cảnh vật. Ông kinh hãi. Ông kêu cầu, khẩn hứa nhưng chỉ thấy mãnh thú xuất hiện trên đường.

Có lẽ không có bao nhiêu người đã mơ giấc mơ nói trên. Nhưng chắc chắn nhiều người chỉ nghĩ đến mình, tưởng rằng một mình có thể sống giữa vũ trụ, không cần đến ai, không cần ai giúp đỡ.

Không ai là một hòn đảo. Chúng ta đều bị ràng buộc với mọi người, chúng ta đổi công việc của chúng ta với công việc của người khác, chúng ta phụng sự người vì người đã phụng sự chúng ta.

Nhưng chúng ta không chỉ sống trong tình liên đới về mặt vật chất. Con người còn liên đới nhau về mặt hạnh phúc và đau khổ. Không ai hạnh phúc một mình và không ai một mình có thể chịu nổi sự đau khổ. Nhờ người, ta mới vui và nhờ người, ta mới trút bớt những cơ cực của ta. Thế giới này quá nặng khiến một người có thể mang nổi và sự khổ cực của vũ trụ quá lớn cho một trái tim.

(Lẽ Sống)

++++++++++++++++++

Lời Chúa Mỗi Ngày

Thứ Tư – Tuần 21 – TN1 – Năm lẻ.  

Bài đọc: I Thes 2:9-13; Mt 23:27-32

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tri hành đồng nhất: việc làm bên ngoài và ý hướng bên trong.

            Trong cuộc sống, con người có thể chọn hai lối sống: Thứ nhất, là lối sống giả hình, giả nhân, giả nghĩa. Người theo lối sống này có thể đánh lừa thiên hạ bằng lời nói: “bề ngoài thơn thớt nói cười, bề trong nham hiểm giết người không dao;” hoặc bằng cử chỉ điệu bộ: “cầu nguyện lâu giờ nơi công cộng để mọi người biết mình đạo đức, mang dáng bộ thiểu não để mọi người biết mình ăn chay;” hoặc bằng việc làm có tính toán: “thả con tép bắt con tôm.” Thứ hai, lối sống tình nghĩa và chân thật: có gì nói đó; trong lòng nghĩ làm sao, cư xử làm vậy. Đây là lối sống theo tình yêu thực sự, không chỉ diễn tả bằng lời nói, nhưng còn được chứng tỏ bằng việc làm; không cho đi để được nhận lại, nhưng cho đi cách chân thành và vô vị lợi.

            Các Bài Đọc hôm nay đưa ra hai mẫu người tương phản. Trong Bài Đọc I, thánh Phaolô muốn chứng minh cho các tín hữu Thessalonica: ngài yêu họ thực sự như tình yêu của một người cha đối với con, chứ không phải với một tình yêu giả hình như một số người Do-thái tố cáo ngài vì ghen tức. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu tố cáo cuộc sống giả hình của các người kinh-sư và biệt-phái. Họ chỉ chú trọng tới bên ngoài như những mồ mả bên ngoài có vẻ công chính tốt lành, nhưng bên trong đầy những mưu mô, thủ đoạn, và tính toán.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Chúng tôi đã cư xử một cách thánh thiện, công minh, không chê trách được.

1.1/ Việc làm chứng tỏ tình thương: Có những người khôn ngoan chỉ cần nhìn vào thái độ và việc làm của một người, họ biết đương sự có thành thật hay không. Đối với những người này, khó lòng mà qua mặt họ. Nhưng cũng có những người ngây thơ và nhẹ dạ, dễ bị người khác lợi dụng và đánh lừa. Đây là những người bị người Do-thái lợi dụng để chống lại Phaolô. Người Do-thái cho rằng sở dĩ Phaolô hết lòng rao giảng cho các tín hữu Thessalonica là vì lòng ham muốn lợi nhuận. Khi Phaolô nghe biết có những dư luận như thế, Ngài phải viết thư để khuyên các tín hữu phải khôn ngoan nhớ lại những gì ngài làm khi còn ở với họ: “Thưa anh em, hẳn anh em còn nhớ nỗi khó nhọc vất vả của chúng tôi: đêm ngày chúng tôi đã làm việc để khỏi thành gánh nặng cho một người nào trong anh em, suốt thời gian chúng tôi loan báo Tin Mừng của Thiên Chúa cho anh em. Anh em làm chứng, và Thiên Chúa cũng chứng giám, rằng với anh em là những tín hữu, chúng tôi đã cư xử một cách thánh thiện, công minh, không chê trách được.”

            Phaolô rất hãnh diện về thái độ “tay làm hàm nhai” của mình. Nghề nghiệp Phaolô làm để sinh sống là nghề chế tạo lều, một vật không thể thiếu cho những người du mục. Nhiều lần Phaolô nói với các tín hữu mặc dù ngài có thể đòi các tín hữu phải trợ cấp như các tông-đồ khác, vì Ngài cũng là nhà rao giảng Tin Mừng; nhưng Ngài chọn để sống tự lập, để không trở thành gánh nặng cho bất cứ ai. Việc làm lều để kiếm tiền sinh sống là một bằng chứng lời tố cáo của những người Do-thái ghen tị không có bằng chứng.

1.2/ Không xấu hổ trước mặt Thiên Chúa: Có những nhà rao giảng Tin Mừng chỉ nói để hoàn tất sứ vụ của mình; nhưng cũng có những nhà rao giảng nhiệt thành làm mọi cách để đưa tha nhân về với Chúa. Phaolô muốn chứng minh ngài là mẫu người thứ hai: “Anh em biết: chúng tôi đã cư xử với mỗi người trong anh em như cha với con; chúng tôi đã khuyên nhủ, khích lệ, van nài anh em sống xứng đáng với Thiên Chúa, Đấng kêu gọi anh em vào Nước của Người và chia sẻ vinh quang với Người.”

            Một điều nữa thánh Phaolô muốn các tín hữu nhận ra là bản chất của Tin Mừng: Lời Chúa tự nó có thể giúp các tín hữu nhận ra điều nào là sự thật hay gian trá, như một thanh gươm hai lưỡi xuyên thấu mọi tâm hồn: “Bởi thế, về phần chúng tôi, chúng tôi không ngừng tạ ơn Thiên Chúa, vì khi chúng tôi nói cho anh em nghe lời Thiên Chúa, anh em đã đón nhận, không phải như lời người phàm, nhưng như lời Thiên Chúa, đúng theo bản tính của lời ấy. Lời đó tác động nơi anh em là những tín hữu.”

2/ Phúc Âm: Sống giả hình để đánh lừa thiên hạ và che giấu tội lỗi.

2.1/ Cuộc sống giả hình: Chúa Giêsu tố cáo các kinh-sư và biệt-phái: “Khốn cho các người, hỡi các kinh-sư và biệt-phái giả hình! Các người giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô uế. Các người cũng vậy, bên ngoài thì có vẻ công chính trước mặt thiên hạ, nhưng bên trong toàn là giả hình và gian ác!”

            + giả hình “u`pokrith,j” có ba ý nghĩa: Thứ nhất, là người trả lời, hay người thông dịch, chỉ biết những cái gì hai bên muốn nói, nhưng không biết ẩn ý bên trong. Thứ hai, là kịch sĩ hay bất cứ ai giữ vai trò trong vở kịch. Kịch sĩ là những người phải diễn tả những gì soạn giả muốn nói. Kịch sĩ nổi tiếng là người phải nhập vai, phải diễn tả chính xác và như thật với vai trò của nhân vật mình đang đóng; ví dụ, phải khóc thảm thiết trong lúc tâm hồn thực sự chẳng có lý do gì để khóc, phải cười rũ rượi trong khi lòng đang buồn sầu lo lắng. Sau cùng, là người giả hình, những người chỉ chú ý đến điệu bộ bên ngoài, để che dấu những gì họ muốn bên trong.

            + Mồ mả tô vôi: để tránh khỏi bị nhơ bẩn cho dân chúng, các mồ mả được quét vôi trắng để mọi người nhận ra mà tránh đụng vào để khỏi bị “không sạch.” Tuy nhiên, có trắng thế nào chăng nữa, cũng không che đậy được thực tế bên trong là xương người chết và đủ mọi thứ ô uế.

            + Lối sống giả hình: của các kinh-sư và biệt-phái cũng giống như vậy. Họ mặc đủ mọi thứ áo quần, đeo những thẻ kinh và tua áo, làm những điệu bộ cung kính bên ngoài … Tất cả những điều này chỉ có thể đánh lừa những người nhẹ dạ dễ tin; nhưng không thể qua mặt được những người khôn ngoan kinh nghiệm, và không thể nào giấu được Thiên Chúa, Đấng thấu suốt mọi cảm nghĩ và những thủ đoạn của họ.

2.2/ Truy tố các ngôn sứ: “Khốn cho các người, hỡi các kinh-sư và biệt-phái giả hình! Các người xây mồ cho các ngôn sứ và tô mả cho những người công chính. Các người nói: “Nếu như chúng ta sống vào thời của tổ tiên, hẳn chúng ta đã không thông đồng với các ngài mà đổ máu các ngôn sứ.” Như vậy, các người tự làm chứng rằng các người đúng là con cháu của những kẻ đã giết các ngôn sứ. Thì các người đổ thêm cho đầy đấu tội của tổ tiên các người đi!”

            Xây mồ cho các ngôn sứ: Hầu hết các ngôn sứ đếu bị người Do-thái đối xử bất công, truy tố, và giết chết. Lý do đơn giản là các ngôn sứ vâng lời Thiên Chúa nói những gì dân chúng không thích, hay tố cáo tội lỗi của vua quan hay dân chúng. Các kinh-sư và biệt-phái xây mồ cho các ngôn sứ hay tô mả cho các người công chính để chứng tỏ họ không giống như cha ông của họ. Chúa Giêsu tố cáo: nếu họ thực lòng muốn như thế, họ phải thay đổi thái độ và tiếp nhận các ngôn sứ. Đàng này, họ vẫn đang tìm cách bắt bớ và truy tố chính Chúa Giêsu, Ngôn Sứ cao trọng nhất của Thiên Chúa.

            Thời nay vẫn không thiếu những người như các kinh-sư và biệt-phái này. Có những người tín hữu khi cha mẹ còn sống thì chẳng chăm sóc hay thăm viếng; khi cha mẹ chết rồi mới than khóc vật vã để che mắt thiện hạ. Họ tổ chức tang lễ cho thật linh đình và xây mồ mả thật đẹp cho cha mẹ để che mắt sự bất hiếu của mình. Tục ngữ Việt-nam châm biếm những người này: “Lúc sống, thời chẳng cho ăn. Đến khi thác xuống, làm văn tế ruồi.”           

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

            – Chúng ta phải tập để biết sống thành thực với Thiên Chúa, với tha nhân, và với chính mình. Đừng sống giả hình như những kịch sĩ trên sân khấu, để rồi không biết sự thật là gì nữa.

            – Khi sống thành thực, chúng ta sẽ cảm thấy bình an, không lo sợ bị lột mặt lạ, và nhất là không lo sợ khi phải ra trước Tòa Phán Xét. 

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP

****************