Trong sứ điệp cho Ngày Thế giới Người Di dân và Người Tị nạn lần thứ 110, sẽ được cử hành vào ngày 29/9/2024, Đức Thánh Cha nhấn mạnh đến chiều kích “hiệp hành” của Giáo hội, theo nghĩa Thiên Chúa đồng hành với Dân Người. Vì thế, cuộc gặp gỡ với người di cư, cũng như với mọi anh chị em đang cần giúp đỡ, cũng là cuộc gặp gỡ với Chúa Kitô.
Bắt đầu Sứ điệp có tựa đề “Thiên Chúa đồng hành với dân Người” Đức Thánh Cha nhắc lại ngày 29/10/2023 đánh dấu sự kết thúc của phiên họp đầu tiên của Thượng hội đồng Giám mục lần thứ XVI. Lần gặp gỡ này, đã giúp mọi người hiểu hơn về tính hiệp hành như một phần cơ bản của Giáo hội, là một hành trình chung của Dân Chúa và như một cuộc đối thoại hiệu quả giữa các đoàn sủng và các thừa tác vụ nhằm phục vụ Vương quốc sắp đến của Thiên Chúa.
Theo Đức Thánh Cha, nhấn mạnh đến chiều kích hiệp hành cho phép Giáo hội tái khám phá bản chất luôn chuyển động của mình, như Dân Chúa hành trình xuyên lịch sử trong cuộc hành hương, “di cư”, chúng ta có thể nói, hướng tới Vương quốc Trên trời. Trình thuật Kinh Thánh về Cuộc Xuất Hành, mô tả dân Israel trên đường đến miền đất hứa, tự nhiên hiện lên trong tâm trí chúng ta: một cuộc hành trình dài từ nô lệ đến tự do báo trước cuộc hành trình của Giáo hội hướng tới cuộc gặp gỡ cuối cùng với Chúa.
Tương tự như vậy, chúng ta có thể nhìn thấy nơi những người di cư của thời đại chúng ta, cũng như nơi những người thuộc mọi thời đại, một hình ảnh sống động của dân Chúa trên đường về quê hương vĩnh cửu. Hành trình hy vọng của họ nhắc nhở chúng ta rằng “quê hương chúng ta ở trên trời, và chúng ta nóng lòng mong đợi Đức Giêsu Kitô từ trời đến cứu chúng ta” (Pl 3, 20).
Đức Thánh Cha nhận xét, những hình ảnh về cuộc xuất hành trong Kinh Thánh và những người di cư có nhiều điểm tương đồng. Giống như dân Israel thời Môsê, những người di cư thường chạy trốn khỏi sự áp bức, lạm dụng, bất an, phân biệt đối xử và thiếu cơ hội phát triển. Như người Do Thái trong sa mạc, những người di cư gặp nhiều trở ngại trên đường đi: họ bị thử thách bởi đói khát, kiệt sức và bệnh tật; bị cám dỗ bởi sự tuyệt vọng.
Tuy nhiên, thực tại nền tảng của cuộc Xuất Hành, của mọi cuộc xuất hành, là Thiên Chúa đi trước và đồng hành với dân Người ở mọi nơi mọi lúc. Thực vậy, nhiều người di cư cảm nghiệm Thiên Chúa như người bạn đồng hành, hướng dẫn và là chiếc neo cứu họ. Họ phó thác bản thân cho Người trước khi lên đường và tìm kiếm Người trong những lúc cần thiết. Nơi Người, họ tìm thấy niềm an ủi trong những giây phút chán nản.
Thiên Chúa không chỉ đồng hành với dân Người, nhưng còn ở giữa họ, theo nghĩa là Người đồng hóa mình với những người nam nữ trên hành trình xuyên suốt lịch sử của họ, đặc biệt với những người bé mọn nhất, những người nghèo và những người bị gạt ra ngoài lề xã hội. Vì lý do này, cuộc gặp gỡ với người di cư, cũng như với mọi anh chị em đang cần giúp đỡ, cũng là cuộc gặp gỡ với Chúa Kitô. Chính Người đã nói như vậy trong Tin Mừng.
Kết thúc sứ điệp, Đức Thánh Cha mời gọi mọi người cùng cầu nguyện cho tất cả những người đã phải rời bỏ mảnh đất của mình để tìm kiếm những điều kiện sống xứng nhân phẩm. Chúng ta hãy cùng đồng hành với họ, cùng nhau trở thành “hiệp hành” và phó thác họ, cũng như Thượng hội đồng sắp tới, “cho sự cầu bầu của Đức Trinh Nữ Maria, một dấu chỉ của niềm hy vọng chắc chắn và niềm an ủi cho Dân Chúa trung thành khi họ tiếp tục cuộc hành trình”.
Nguồn: Đài Vatican