Điều không bao giờ đọc được trên báo

12/12/2022

Khi tôi hỏi xem báo chí hôm nay có tin tức gì mới không, chẳng mấy khi người ta trả lời rằng: “Không có gì cả. Thật là một ngày vô vị”. Một ngày không có vụ bê bối nào, không có thảm họa, không có tội ác ghê gớm nào là một ngày vô vị!? Làm sao lại có thể như thế được nhỉ?

Ngày hôm nay trong một phòng mổ ở đâu đó, một bác sĩ đang tiến hành một ca phẫu thuật mở lồng ngực. Cúi người trên bệnh nhân, vị bác sĩ làm ngừng đập quả tim đã làm việc suốt 60 năm không ngơi nghỉ, và ghép vào đó 3 đầu mạch máu rồi cho nó hoạt động trở lại. Lúc nhà phẫu thuật còn bé, một chuyện như thế chỉ xảy ra trong những câu chuyện khoa học giả tưởng. Nhưng hôm nay, đây là một điều hết sức bình thường và chẳng đáng đề cập đến, dẫu chỉ một dòng.

Ngày hôm nay, có hai kẻ nào đó phải lòng nhau. Và không có chuyện gì xảy ra ở đâu khác – dù là các hiệp định hòa bình cho vùng Trung Đông, hay các tuyên bố đao to búa lớn của các chính khách – có thể làm phai lạt niềm vui sướng chất ngất, cảm giác hy hữu và tuyệt diệu khi được hòa điệu hoàn toàn với vũ trụ. Một sự kiện lớn lao như thế lại không có lấy một buổi họp báo để thông báo chi tiết.

Trong một lớp học mẫu giáo đang vang vang tiếng cười nói, một em bé 5 tuổi đột nhiên hiểu rằng một cộng thêm hai bằng ba. Tiếp theo là hàng loạt khám phá khác. Một ngày nào đó, có lẽ em sẽ tìm ra một bí mật mà chúng ta hiện nay không biết đến. Thế mà cả em lẫn người thầy (cô) của em không hề được nhắc đến trên bất kỳ tờ báo hàng ngày nào.

Hôm nay, một nhân viên mẫn cán biết được rằng mình đã bị sa thải khỏi chỗ làm mà mình gắn bó suốt cả cuộc đời. Ngày mai, anh sẽ nhìn thế giới bằng một cặp mắt khác và sẽ cố tìm cho ra cái logic của nó. Cả điều này nữa cũng chẳng hề trở thành sự kiện trong ngày.

Hôm nay, có một cuộc hôn nhân bị đổ vỡ. Hai vợ chồng đang dò xét lẫn nhau. Họ biết rằng không có gì có thể cứu vãn được mối liên hệ đã từng đem lại biết bao hy vọng. Và chẳng ai biết đến khuôn mặt đau đớn của đứa con khi người ta nói với nó: “Từ giờ trở đi, cha con không sống ở đây nữa.”

Cũng vào ngày hôm nay, từ trên tòa cao, một nữ thẩm phán chăm chăm nhìn một thanh niên phạm tội trước khi tuyên bố: “Tôi cho anh một cơ hội thứ hai”. Những lời này thúc giục bị cáo sửa mình, và ngược lại với tất cả mọi dự đoán, anh sẽ lại đi trên con đường công chính. Thế nhưng bạn sẽ không tìm thấy một dòng nào kể về câu chuyện này.

Cùng lúc đó, dưới ánh đèn chói chang của phòng sinh, một em bé mình đầy nước ối sắp sửa thở hơi đầu tiên. Phép lạ kỳ nhất của sự sống này chỉ chiếm có 3 dòng ngắn ngủi trong các thống kê về dân số.

Và này, một con người đang lìa đời. Cô hộ lý bệnh viện khi đi thăm bệnh đã phát giác ra chuyện này. Cô bèn gọi bác sĩ và báo tin cho gia đình của người quá cố. Một y tá lấy hồ sơ của người vừa qua đời, ghi vào đó giờ giấc và bắt đầu các thủ tục cần thiết. Cái chết này sẽ trở thành một đề tài thời sự. Tên tuổi của người quá cố sẽ được sắp xếp thứ tự chữ cái, giữa những người đã khuất, cuộc đời người ấy sẽ được tóm gọn chỉ trong vài từ, và sổ tử cho chúng ta biết về những kẻ còn lại hơn là về chính người đã khuất.

Hôm nay, nhiều người nhận ra đời mình bị thay đổi mãi mãi bởi một tin tức chỉ có ý nghĩa đối với một số ít người thân và bạn bè: những người này lấy nhau, chạy trốn khỏi nhà mình, bị bắt bỏ tù. Đó cũng là ngày của những khám phá đầu tiên: Shakespeare, giới tính hay những con ốc sên.

Ngày hôm nay, thật tràn đầy những sự kiện phi thường trong những cuộc đời rất đỗi bình thường, đầy những cảm xúc lớn lao và thành công cũng như những thất bại đau đớn và bi kịch. Và tất cả những điều đó đều diễn ra trong một ngày được coi là vô vị!

Theo Selection
___Hoàng Cường___
Nguồn: https://www.ngonluanho.net/