Nhân đức kiên trì – gỡ từng nút thắt một

28/05/2025

Kiên trì không chỉ là chịu đựng. Đó còn là sự tín thác rằng mỗi nỗ lực, dù nhỏ bé đến đâu, cũng có thể đưa ta đến gần tự do hơn.

Một người bạn của tôi gần đây đã dành gần trọn một ngày (và cả đêm) để gỡ rối một sợi dây chuyền vàng mảnh đến mức tưởng chừng như tự nó thắt nút mỗi khi bạn quay lưng đi. Mỗi khi rảnh rỗi, anh lại cầm nó lên, cẩn thận xoay những mắt xích mong manh giữa các ngón tay, tìm kiếm mối nối có thể bắt đầu tháo dần nút rối.

Khi làm việc này, anh thầm cầu nguyện: “Maria, Đấng tháo gỡ các nút thắt, xin giúp con.” Lúc ấy, anh không chỉ nghĩ đến sợi dây trong tay, mà còn nghĩ đến tất cả những “nút thắt” trong cuộc đời mình – những lo âu, những hiểu lầm, những thói quen khó dứt bỏ. Anh tìm được sự an ủi nơi hành động nhỏ bé, lặp đi lặp lại này, như thể mỗi lần nhẹ nhàng kéo sợi dây là một sự phản chiếu cho công việc thiêng liêng sâu xa đang diễn ra trong tâm hồn anh.

Tại sao lại là Đức Maria, Đấng tháo gỡ các nút thắt?

Lòng sùng kính Đức Maria với tước hiệu này có nguồn gốc sâu xa. Linh hứng bắt nguồn từ một bức tranh thế kỷ XVII tại Augsburg, Đức, mô tả Mẹ Maria đang nhẹ nhàng tháo gỡ một dải ruy băng dài và rối bời. Hình ảnh này diễn tả vai trò của Mẹ như một người hướng dẫn kiên nhẫn và bền bỉ trước những khó khăn của cuộc sống – một người Mẹ không bao giờ bỏ rơi chúng ta, ngay cả khi đời ta trở nên rối rắm tưởng chừng vô vọng.

Cuộc đời của chính Đức Maria cũng là minh chứng cho sự kiên trì. Mẹ đã thưa “xin vâng” với một hành trình đầy bất định, tín thác vào Thiên Chúa ngay cả khi con đường dẫn qua sợ hãi, lưu đày, và những nỗi đau không thể tưởng tượng. Mẹ không biết trước mọi ngã rẽ sẽ đến, nhưng Mẹ tin rằng mọi sợi chỉ của cuộc đời mình được Thiên Chúa tình yêu nắm giữ.

Kiên trì – cuộc đối thoại giữa đức tin và niềm hy vọng

Kiên trì không đơn thuần là bướng bỉnh. Đó là sức mạnh âm thầm để tiếp tục bước đi, ngay cả khi chưa thấy kết quả. Sách Giáo lý Hội Thánh Công giáo, dựa trên Thư Do Thái 11,1, gọi đức tin là “bảo đảm cho những điều ta hy vọng, là bằng chứng cho những điều ta không thấy.” Đó là sự nhẫn nại để từng bước tháo gỡ các nút thắt, tin rằng mỗi chuyển động nhỏ, mỗi nỗ lực tỉ mỉ đều có giá trị, ngay cả khi cảm giác như chẳng có tiến triển gì.

Khi người bạn tôi quay lại với sợi dây chuyền suốt ngày hôm ấy, các ngón tay dần tê mỏi và lòng kiên nhẫn cũng bị thử thách, anh bắt đầu suy niệm về một chân lý sâu xa hơn. Không chỉ là công việc trước mắt, mà là sự sẵn lòng tin rằng từng cố gắng nhỏ, từng chiến thắng nhỏ nhoi, đều là một phần trong công trình ân sủng lớn lao hơn.

Công trình âm thầm của ân sủng

Khi đêm xuống, nút thắt cuối cùng cũng được tháo gỡ, sợi dây chuyền mềm mại rơi gọn vào lòng bàn tay anh, cuối cùng đã được tự do. Anh cầm nó trong chốc lát, cảm nhận từng mắt xích mát lạnh và liền mạch trượt qua ngón tay, rồi thì thầm một lời tạ ơn.

Nỗ lực bền bỉ và thầm lặng ấy – lựa chọn tiếp tục ngay cả khi mọi thứ tưởng như bất khả thi – đã trở thành một lời cầu nguyện, một cuộc trò chuyện kéo dài suốt cả ngày với Thiên Chúa về sự kiên nhẫn, hy vọng, và công trình chậm rãi của ân sủng.

Vì thế, lần tới khi bạn thấy mình đang vật lộn với một mớ rối rắm – dù là thật hay tượng trưng – hãy nhớ rằng: kiên trì không chỉ là chịu đựng. Đó là tin tưởng rằng mỗi nỗ lực, dù nhỏ bé đến đâu, đều có thể đưa bạn đến gần tự do hơn, từng mắt xích được tháo gỡ một cách nhẹ nhàng.

Tác giả: Daniel Esparza

Phan Thị Hương biên dịch từ Aleteia

Nguồn: tgpsaigon.net